Lạc Thiên đã đến trước cửa căn nhà hoang, bên ngoài còn có một tên đang cảnh giữ bên ngoài. Thấy anh tiến lại gần, hắn ta cảnh giác, khuôn mặt hiện lên vẻ dữ tợn tính dọa anh bỏ đi.
Có điều Lạc Thiên cũng không phải người dễ chọc, anh không nói một lời liền đấm sưng cái mặt đang vênh váo kia, nhanh như chớp đập mạnh vào gáy khiến hắn bất tỉnh tại chỗ.
Những người bên trong nghe thấy tiếng động liền dừng việc đang làm, đưa mắt cảnh giác nhìn nhau.
"Nhìn cái gì? Còn không mau ra ngoài xem!"
Người phụ nữ kia thấy thế quát.
Hai tên kia thấy thế liền bỏ Cảnh Điềm ra, cô hốt hoảng ngồi dậy cuộn người che đi những chỗ quần áo đã bị xé rách, bờ vai không kìm được run rẩy.
Tên đàn em mở cửa ngó ra ngoài không thấy ai. Đang lúc định trở vào thì bị một cước đạp bay ngã lăn ra đất.
Người phụ nữ kia vội vàng chạy đến bên cạnh tên đại ca.
Lạc Thiên đảo quanh nhìn thấy cô run rẩy, quần áo không lành lặn, da thịt lộ ra ngoài, còn có những vết bầm tím đậm nhạt. Trái tim như bị ai đó giẫm đạp. Người con gái mình yêu bị đối xử như vậy, dù là ai cũng không thể bình tĩnh. Ánh mắt anh dần trở nên âm trầm, chứa đầy sát khí.
Tên đại ca nhìn khí thế lạnh lẽo của anh bị hù không ít nhưng người đứng đầu tâm lí vẫn vững hơn một chút.
"Mày, mày là ai hả? Tốt nhất là cút khỏi đây! Nếu không.... mày đừng trách bọn tao độc ác!"
Tên đại ca buông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xin-dung-co-chap/423825/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.