Tiểu Minh, Tiểu Nam! Mẹ nuôi đến rồi đây!
Thiên Ái vừa xuống xe nhìn thấy hai đứa nhóc liền vui vẻ chạy tới, nhìn cô ấy làm gì có dáng vẻ mẹ nuối mà giống như một đứa trẻ vui mừng khi thấy bạn của mình.
Hai người mỗi người bế một đứa. Tiểu Nam được mẹ bé thì vui ra mặt, cậu rất thích cảm giác này. Nhưng so với cậu thì Tiểu Minh khuôn mặt khổ sở vì người bế cậu là Thiên Ái, hai cái má của cậu gần đây sắp bị cô kéo dãn ra rồi.
Thiên Ái vì tính cách của cậu giống y hệt như ông cụ non vậy nên mới hay nổi ý trêu chọc cậu bé. Hai đứa đều dễ thương làm cô rất thích!
Sau khi hai người lên xe đi mất, có hai người một nam một nữ từ sau chiếc xe đỗ bên kia đường bước ra.
- Á!
- Sao vậy? Sao thế?
Người phụ nữ tức giận quay sang lườm người đàn ông.
- Tóc. Mắc vào áo rồi!
- Ây chết! Xin lỗi, xin lỗi bà! Để tôi gỡ cho.
Hai người đang nói chuyện chính là ba mẹ của Lâm Trạch Dương.
- Được rồi. Xong rồi. Nhưng mà… sao chúng ta không trực tiếp gặp họ, tại sao lại phải trốn chứ?
Lâm lão gia không hiểu, người nằng nặc đòi gặp cháu là bà nhưng bây giờ lại ngăn cản ông.
Lâm phu nhân chép cái miệng nói.
- Ông biết cái gì! Tôi làm vậy là có lí do hết. Ông không phải cũng đã nghe thằng nhóc Thiên Thiên nói rồi sao. Thằng con nhà mình không hiểu phong tình, dùng kế ép buộc con gái người ta ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xin-dung-co-chap/423803/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.