Kể từ ngày hôm đó, gần như ngày nào Lâm Trạch Dương cũng vào bệnh viện, thời gian ở lại chỉ có tăng chứ không giảm.
Dần dần mẹ cô cũng cảm thấy kì lạ. Với kinh nghiệm từng trải bao năm, bà cảm nhận được quan hệ con gái bà với tổng giám đốc đó không bình thường.
Tuy thường ngày qua giao tiếp bà biết anh không phải người xấu, bà đối với anh cũng có thiện cảm.
Nhưng thân phận của anh lại quá khác xa với gia đình họ.
Hơn nữa lại còn là người đàn ông thành đạt, ưu tú, ngoại hình xuất sắc, khí chất tôn quý, không phải người mà gia đình bà có thể với tới.
Đinh Nhã Uyên lo con gái sẽ chịu khổ. Từ nhỏ đứa con này của bà bên ngoài cứng rắn, mạnh mẽ nhưng thực chất bên trong lại là người yếu đuối, dễ mềm lòng.
Cô vì bà, vì gia đình vẫn luôn cố gắng chịu đựng. Thậm chí đã gần mười năm trôi qua bà chưa từng nhìn thấy con gái khóc trước mặt mình.
Chỉ có duy nhất một lần là khi chị gái cô kết hôn.
Từ nhà chồng chị trở về, cô đã khóc, cô không nỡ xa chị mình.
Sau khi trở về cô lại bị người chú độc ác gán cho tội danh hư hỏng, dùng điện thoại nhắn tin chửi ông ta.
Trước mặt bao nhiêu quan khách, họ hàng mà chỉ thẳng vào mặt Uyển Tình, nói cô mới tí tuổi đã mất dạy, không tôn trọng trưởng bối.
Lúc đó tâm trạng cô đã vốn tồi tệ, lại thêm tội danh không biết từ đâu rơi xuống đầu, bức tường thành cô cố gắng xây đắp bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xin-dung-co-chap/423772/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.