🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Lạc Thiên, cũng đã một năm rồi..."



Lời nói đến đây liền ngừng lại, Lâm Trạch Dương không dưới mười lần nói với Lạc Thiên chuyện này nhưng anh ấy vẫn không đủ dũng khí trở về, càng không muốn khơi lại kí ức đau lòng của cô.



Sau khi ngắt điện thoại, Lâm Trạch Dương kinh ngạc nhìn người đang đứng bên ngoài.



"Bà xã... em... đứng đó từ khi nào vậy?"



"Đủ để nghe thấy hết sự thật!"



Khuôn mặt Uyển Tình từ kinh ngạc dần trở nên tức giận xen lẫn kích động.



Cô thậm chí còn đang mơ màng ngỡ tai mình nghe nhầm. Nhưng nhìn sắc mặt chột dạ của anh, mọi nghi ngờ đều đã tan biến. Người tất cả tưởng như không còn trên đời, nay cái tên quen thuộc một lần nữa lại được gọi lên.



"Anh không có gì muốn nói với em sao?"



Lâm Trạch Dương biết giấy không gói được lửa, mặc dù đã hứa với Lạc Thiên không cho ai biết bí mật này, nhưng đứng trước vợ, anh cũng chỉ có thể nói ra sự thật. Huống chỉ cô cũng đã sinh xong, sức khoẻ ổn định hơn rồi.



"Bà xã, chúng ta ngồi xuống rồi nói chuyện."



"Được rồi, bây giờ có thể nói rồi chứ?"



"Ừm..."



_____________________________



Một năm trước.



- Bác sĩ, cậu ấy sao rồi?



Vị bác sĩ kia lắc đầu, khuôn mặt hiện rõ vẻ bất lực nói:



"Thành thật xin lỗi! Chúng tôi đã cố gắng hết sức. Người nhà hãy vào gặp bệnh nhân lần cuối."



Nói xong, vị bác sĩ già liền vỗ vai Lâm Trạch Dương rồi thở dài rời đi.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xin-dung-co-chap/2859504/chuong-114.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Tài Xin Đừng Cố Chấp
Chương 114: Sống
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.