PHANHHH
- Đây là cái gì? Bản báo cáo như vậy là sao. Cô nên nhớ Lâm thị không nuôi kẻ vô dụng.
- Tổng giám đốc, xin lỗi… xin lỗi. Tôi lập tức, lập tức sửa lại ngay.
Nữ nhân viên bị anh mắng phát sợ, mặt cúi gằm xuống liên tục nói xin lỗi, xong liền đi thật nhanh ra khỏi phòng.
Cô vừa chạy ra ngoài, hai mắt đỏ hồng muốn khóc. Mấy đồng nghiệp thấy tội nghiệp nên lại gần hỏi han.
Họ biết rõ tính cách tổng tài nhà mình, không ưa mềm chỉ ưa cứng, không được việc thì chính là vô dụng, không xứng ở lại tập đoàn toàn cầu như Lâm thị. Chỉ cần họ mắc sai lầm thì hậu quả ai cũng tự hiểu rõ.
Nghĩ đến đây nhiều người cũng thầm thán phục sức chịu đựng cũng như khả năng làm việc công suất cao của Uyển Tình. Suốt ngày phải chịu đựng tính khí thất thường của giám đốc chắc họ đã sớm trầm cảm rồi.
Nhưng mà mọi người cũng rất tò mò tại sao hôm nay cô lại xin nghỉ trong khi hai năm qua cô chưa từng nghỉ ngơi, dù ngày lễ Tết cô cũng rất nhanh trở lại với công việc.
Bây giờ cô giống như phật sống trong lòng họ. Ai cũng mong cô nhanh chóng quay lại làm việc nếu không họ thật sự không chống đỡ nổi mất.
Ngày hôm nay thật u ám! (Khóc trong lòng)
- Hi, chào mọi người. Sao không khí lạ vậy?
Người đến là anh em tốt của Lâm Trạch Dương – Lạc Thiên. Con người này khác hẳn với người băng lãnh trong kia, lúc nào cũng gió xuân phơi phới, nơi nào có anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xin-dung-co-chap/273926/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.