Không cần người khác nói thì Đường Thanh Tâm cũng biết, ba mươi lăm tỷ đó cũng không giải quyết được tất cả. Đối nhân xử thế, các loại đút lót, không chỉ có ba mươi lăm tỷ đó. 
Như vậy, khó khăn lắm mới khiến cho công ty của bố không đến nỗi phá sản, Đường Quốc Cường cũng tránh khỏi mối lo ngục tù. 
Cho nên sau khi gả vào nhà họ Lệ, cô chưa bao giờ coi mình là người ở tít trên cao. 
Mà càng nhiều hơn, là trả nợ. Bố nợ con gái phải trả. 
Cô cố gắng sắp xếp tốt tất cả mọi việc trong công ty, mặc dù nhận tiền lương không ít, nhưng trừ đi đối nhân xử thế bình thường, có đôi khi tiền mừng tặng quà cho người lớn thì ắt không thể thiếu. 
Tiền còn dư lại hoàn toàn không đủ tiền nằm viện một năm của mẹ... 
Hít một hơi thật sâu, Đường Thanh Tâm ngẩng đầu lên, nở nụ cười vui vẻ: "Bác sĩ, xin mọi người tiếp tục trị liệu, nửa tháng sau tôi tới ký hợp đồng." 
Bác sĩ khách sáo tiễn Đường Thanh Tâm ra ngoài viện điều dưỡng, cô bắt một chiếc xe trở về nhà họ Lệ. 
Ngồi ở trên xe taxi, Đường Thanh Tâm hơi cúi đầu, ánh đèn sặc sỡ ngoài cửa xe chiếu lên mặt cô, bóng đêm khiến cho khuôn mặt tinh xảo của cô trông mơ hồ không rõ. 
Rất nhanh, xe đã đến nhà họ Lệ nằm ở trung tâm khu nhà cấp cao. 
Đến nhà, má Hoa mở cửa cho cô, cung kính đứng thẳng phía sau cửa, nhẹ giọng nói: "Lão phu nhân và 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xau-xa-cam-phien-tranh-ra/2737644/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.