“Ha ha, cô Đường thật sự cho rằng mình là mợ chủ Lệ à?"
"Trần Dĩnh!"
"Trần Dĩnh!"
Trần Dịch và Lệ Thiên Minh cùng đồng thời quát, một tia nước mắt lóe lên trong mắt Trần Dĩnh, ông cụ Trần thế mà lại không nói gì, chỉ nhìn chăm chăm. Đường Thanh Tâm bỗng hiểu rõ vì sao vừa rồi Lệ Thiên Minh lại nói như vậy, cô bỗng cảm thấy nhàm chán.
"Đủ rồi Trần Dĩnh, đó đều là chuyện đã qua rồi. Bây giờ Thiên Minh đã có gia đình riêng, bất kể đối phương là ai, qua lại như thế nào cũng đều không liên quan đến em".
Trần Dịch nghiêm giọng, Đường Thanh Tâm đang nhìn khuôn mặt nghiêm nghị của anh ta thì bỗng cảm thấy eo mình bị siết chặt, Lệ Thiên Minh ngửa đầu kính ông cụ một ly rồi kéo Đường Thanh Tâm đứng dậy.
“Ông cụ Trần, tôi vẫn chỉ có lời này, những chuyện trong quá khứ đều bỏ qua đi, tôi và nhà họ Trần làm bạn được là tốt nhất, nếu không thể thì tôi cũng sẽ không nhân nhượng nữa đâu."
"Trần Dĩnh, em tự mình thu xếp ổn thỏa đi".
Dứt lời, anh khẽ gật đầu rồi đưa Đường Thanh Tâm ra ngoài.
Cô quay đầu nhìn Trần Dĩnh một cái nhưng lại không hề xem thường hận thù trong mắt cô ta, cô vội siết vạt áo Lệ Thiên Minh hỏi khẽ.
"Thiên Minh, có phải Trần Dĩnh và anh..."
"Tốt nhất là em không nên biết".
Lệ Thiên Minh mặt lạnh tanh, đưa cô về thẳng nhà, vũ hội trông có vẻ sóng yên biển lặng, thế mà hôm sau tuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xau-xa-cam-phien-tranh-ra/2737517/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.