Đặt điện thoại xuống, Đường Thanh Tâm cầm cái chày cán bột trong phòng bếp, hít sâu một hơi rồi quyết định đi lên lầu nói chuyện cùng người hàng xóm này.
Đi ngang qua đối diện, Đường Thanh Tâm gõ gõ cửa, lần trước người hàng xóm này cho cô bánh ngọt, chán ghét khi cô khóc ầm ĩ, có lẽ cũng không chịu được âm thanh ở trên lầu đâu nhỉ?
Tìm một người bạn cùng nhau đối mặt luôn tốt hơn so với một mình đối mặt.
Nhưng kì lạ là, cô đã ấn chuông cửa rất nhiều lần cũng không có ai trả lời, cô chỉ đành lấy hết can đảm lên lầu một mình. 1901, cô đi lên vẫn còn có thể nghe thấy tiếng thùng thình bên trong, mà xung quanh không có một ai ra ngoài ngăn cản, người này có phải là cảm thấy không ai ở liền có thể không kiêng nể gì quấy rầy dân chúng không?
Đường Thanh Tâm ấn chuông cửa, người bên trong không có bất kì động tĩnh gì, cô tức giận, người này sao lại một chút văn minh cũng không có, bây giờ đã là mấy giờ rồi, lẽ nào không biết bây giờ là thời gian nghỉ ngơi hay sao?
“Xin hỏi bên trong có người không? Bây giờ là mấy giờ rồi hả? Có để cho người khác ngủ không!"
“Thùng thình thùng thình!"
Trả lời cô như cũ vẫn là thanh âm khiến người ta phiền chán, Đường Thanh Tâm tức giận, cầm chày bột lên hung hăng đập vào cửa, phóng ra những lời nói tàn nhẫn: "Nếu như lại tạo ra tiếng ồn nữa tôi liền sẽ báo cảnh sát".
Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xau-xa-cam-phien-tranh-ra/2687409/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.