Trần Dịch dường như nhìn ra được sự nghi ngờ của cô và chủ động đưa cô đi chơi.
"Tôi đến đây một mình, ở đây tôi rất quen thuộc, để tôi đưa cô đi dạo xem một vòng!"
Đường Thanh Tâm gật đầu, dù sao cũng đến đây để giải sầu, có người dẫn đường cũng tốt. Hai người họ không cần nói ra cũng hiểu ý nghĩa của nhau, cả hai đều không nhắc đến Lệ Thiên Minh. Điện thoại di động của Đường Thanh Tâm vẫn chưa thấy đổ chuông, cứ cách một khoảng thời gian thì cô lại phải nhìn vào nó, nhưng mà sự mong đợi của cô hết lần này đến lần khác trở thành nỗi thất vọng, vì vậy cô dứt khoát không nhìn nữa.
Trần Dịch vẫn luôn quan sát cô suốt. Cô không nói thì anh ta cũng không nhắc đến. Hai người họ đi dạo đến tận buổi trưa. Đường Thanh Tâm đã đói đến mức không chịu được nữa rồi, buổi sáng thì không ăn gì cả, bây giờ tràn ngập đường phố đều là du lịch nông thôn, cô thực sự muốn chạy lao vào ăn.
Trần Dịch nắm chặt lấy cô và dẫn cô vòng bên này vẹo bên kia để đến trước một quầy hàng không hút mắt ở phía trước, tấm biển trước cửa là một tấm gỗ với hai chữ "Ngư Đàm" được viết một cách nguệch ngoạc cẩu thả bằng sơn ở bên trên.
Nói rằng quầy hàng thực ra chính là một cửa hàng kinh doanh nhỏ, trước cửa có một cái xe điều khiển trẻ em, có một đứa bé mập mạp mới vài tháng tuổi đang ngồi trên đó cười khúc khích.
Khi Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xau-xa-cam-phien-tranh-ra/2687314/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.