Trương Mỹ Lan cũng có mặt, vốn cũng không thích tính khoe khoang của bà hai, liền nhìn ra xung quanh, rồi hỏi Lệ Thiên Minh với vẻ nghi ngờ: "Họ hàng? Họ hàng nào? Họ hàng của nhà họ Lệ còn có người mà tôi không biết nữa sao?"
Âm thanh của bà ấy không cao không thấp, song lại đủ để cho những người vẫn luôn dựng thẳng lỗ tai náo nhiệt nghe được rõ ràng.
Hơn nửa ngày, mợ hai tức đến mặt trắng bệch, rồi chỉ vào đám bà con họ hàng xa kia: "Cũng không phải ai cũng ở trong đó, người mà cô chưa nhìn thấy cũng nhiều lắm, người nhà họ Lệ nhiều như thế, chẳng lẽ ai cô cũng quen hết sao? Hay là nói đã phát đạt rồi thì liền không quen biết với họ hàng nghèo nữa?"
Giương gậy lên mắng chính mình là một người quê mùa, bà hai không nên lôi một nhà Lệ Thiên Minh kéo vào, mà ép bọn họ quen biết.
Lệ Thiên Minh biến sắc: "Bà hai nói đùa rồi, logic này ở đâu ra vậy, họ hàng của nhà bà thì chúng ta đương nhiên là không quen biết rồi, người trong tộc của nhà họ Lệ thì chúng ta đương nhiên phải nhìn quen mắt chứ?"
Ba năm trước khi đuổi nhóm người Lệ Bách Nhiên ra khỏi tập đoàn Lệ Kình cũng không có công khai, song lâu như vậy rồi mà cha con Lệ Bách Nhiên vẫn còn không từ bỏ, đi kinh doanh ở bên ngoài dưới danh hiệu của tập đoàn Lệ Kình, làm tốt thì không nói làm gì, nhưng có rất nhiều lúc tay chân không sạch sẽ, rồi còn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xau-xa-cam-phien-tranh-ra/2687262/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.