"Đây không phải là sự thật sao? Chuyện này làm sao có thể".
Bà cụ cười khổ.
"Đời người ăn cơm ăn cháo, ngã bệnh cũng là điều bình thường, bà tuổi cũng đã cao rồi. Thiên Minh, bác sĩ nói bà hợp tác điều trị, thì tối đa nhất cũng chỉ có một năm. Cháu có thể hoàn thành tâm nguyện cuối cùng của bà không? Bà muốn có một đứa chắt. "
Trước yêu cầu của bà cụ, Lệ Thiên Minh còn lựa chọn nào khác sao? Một người là người anh yêu thương hết mực, người còn lại người thân ruột thịt của anh, họ không có mâu thuẫn gì, chỉ là chuyện con cái. Đường Thanh Tâm thực sự không còn cách nào khác.
Tại sao cứ phải là cái kết quả như thế này? Anh lảo đảo lùi lại hai bước, trong lòng cảm thấy nhói đau, nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của con trai, Trương Mỹ Lan không thể chịu đựng được nhưng vẫn quyết tâm tàn nhẫn.
"Thiên Minh, chỉ cần đứa bé là của cháu, bà không quan tâm mẹ đứa bé là ai, cho dù là sinh ra xong đưa cho Đường Thanh Tâm nuôi cũng được, cháu tự mình cân nhắc. Nếu có thể, bà lập tức cho người vào ở. "
Lệ Thiên Minh không nói gì, Trương Mỹ Lan biết rằng anh nhất thời không thể chấp nhận kết quả này, trước tiên đưa bà cụ đi trước đã. Lệ Thiên Minh bị bỏ lại một mình bàng hoàng trước báo cáo chẩn đoán.
Nửa giờ sau, Lệ Thiên Minh vội vàng ra khỏi văn phòng, đến bệnh viện để chính tay xác minh, anh cho rằng chính bà nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-xau-xa-cam-phien-tranh-ra/2687227/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.