Xuống khỏi cầu thang thì thấy hai người nào đó đang bày ra tư thế vợ chồng già sống an nhàn, thảnh thơi thì bật cười:
“Tớ nói này Phong, cậu bây giờ nhìn giống bảo mẫu chính hiệu.”
Hạ An cũng bày ra tư thế đồng tình với Quốc Trường.
Còn người trong cuộc thì vẫn dửng dưng không quan tâm cho lắm:
“Mấy người độc thân không hiểu được đâu.”
“Cậu...”
Quốc Trường bình thường đã không giỏi ăn nói, lại còn bị Trần Thanh Phong đá đểu nữa, tức giận đến tím mặt nhưng không nói được gì, đành phải chuyển chủ đề:
“Hạ An, tạm thời việc ở trung tâm em không phải lo nữa, cứ dưỡng thai trước đi, lúc nào muốn quay lại thì quay lại.”
“Em cảm ơn.”
Đúng lúc Trần Thanh Tú về đến cửa nghe được câu này, mặt méo xệch ra.
Thiên vị, rõ ràng là thiên vị.
Hạ An thấy Trần Thanh Tú thái độ thì quay sang hỏi:
“Chuyện gì mà vừa về đến nhà đã buồn thế kia?”
Trần Thanh Tú lườm Quốc Trường một cái, bực mình đáp:
“Người thì bắt tăng ca suốt ngày, người thì muốn nghỉ đến bao giờ thì nghỉ, thế không thiên vị thì là gì nữa?”
Quốc Trường thấy thái độ trẻ con của Trần Thanh Tú thì phì cười:
“Chứ không phải vì phá hỏng buổi hẹn hò của cậu và Tuệ Tâm nên cậu bực mình à?”
“Hahaha hahah”
Tiếng cười phát ra từ miệng của Hạ An.
Trần Thanh Tú bị nói trúng tim đen thì đỏ mặt, chạy thẳng lên phòng.
Trần Thanh Phong vỗ nhẹ vào Hạ An:
“Cười bình tĩnh, cười to quá bé con sẽ bị giật mình đó.”
Quốc Trường cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-ngai-la-hacker-ngam/1734183/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.