Mỗi căn phòng đều có bốn người canh giữ, nên rất nhanh đã bị khống chế. Sau đó Nguyễn Đình Phúc ngay lập tức đạp cửa phòng, chạy vào tìm người.
Anh thấy Hạ An bị trói chặt cả tay và chân, đang nằm co ro trong góc phòng, cả người run lẩy bẩy. Không chần chừ một giây nào, anh chạy thật nhanh lại, dùng con dao cắt dây thừng trên người cô.
Quốc Trường vuốt trán cô, dỗ dành:
“Em gái ngoan, anh đến rồi đây, đừng sợ nhé.”
Hạ An lắc đầu, hai hàng nước mắt vẫn không ngừng tuôn ra. Cô rất sợ nếu ai đến cứu cô kịp, cô sẽ như thế nào?
Thật không ngờ người đến cứu mình là anh trai, chứ không phải là anh ấy, trong lòng có chút mất mát.
Rồi cô ngất xỉu trong vòm ngực anh trai mình.
Cùng lúc đó, phòng còn lại cũng bị Quốc Trường xử đẹp trong phút chốc, không một người nào chạy thoát.
Lúc này, bên ngoài đã vang lên tiếng còi inh ỏi của xe cảnh sát, toàn bộ đám bắt cóc được hộ tống lên đó, và áp giải về đồn.
Một chiếc xe việt dã dừng lại, một người đàn ông trung tuổi bước xuống, đi đến trước mặt hai anh em, ông dùng ánh mắt trìu mến nhìn đứa con gái bé bỏng của mình đang ngất lịm mà đau lòng.
Quốc Trường đứng một bên Trần Thanh Phong bước lên, đưa tay lên thực hiện nghi thức chào quân đội:
“Báo cáo tổng tư lệnh, con tin đã được giải cứu an toàn.”
“Được.”
Loading...
Nói rồi ông nói với Trần Đình Phúc:
“Đưa em gái con đến bệnh viện đi.”
Sau khi Nguyễn Đình Tuệ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-ngai-la-hacker-ngam/1734175/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.