“Nãy giờ em cũng không nói là chúng ta sẽ bỏ qua, nhưng ý em là chúng ta phải có chiến thuật, chứ không thể bị địch giăng sẵn lưới và hốt chúng ta một mẻ dễ dàng như vậy được.”
Ngọc Tú hỏi:
“Vậy giờ chúng ta làm gì?”
Mọi người đều nhìn về Hạ An, chờ cô nói.
“Thực ra em cũng không biết cách này có được không, theo em bây giờ chúng ta để một người qua đó trước, còn những người còn lại thì ẩn nấp một chỗ để xem tình hình rồi sau đó đợi chúng lộ ra thì những người còn lại sẽ tấn công.”
Hoàng Long nói:
“Ý em là lấy người làm mồi nhử, dụ chúng ra sao, nếu như vậy thì quá nguy hiểm, chúng ta không thể vì chiến thắng bất chấp mà xem nhẹ tính mạng đồng đội được.”
“Nhưng không như vậy làm sao chúng ta biết ý đồ của bọn chúng. Nếu mọi người đồng ý em sẽ là người làm mồi nhử, khi nào mọi người nhận được tín hiệu của em thì tấn công, lúc đó em sẽ nghĩ cách thoát thân.”
Loading...
Trần Thanh Tú hét lên:
“Không được. Chị d…. à chị không được làm như vậy, quá nguy hiểm.”
Suýt chút nữa thì phun ra chữ “dâu” may mà thắng kịp cái miệng.
Hoàng Long cũng có suy nghĩ giống như Trần Thanh Tú:
“Anh cũng nghĩ như vậy là quá nguy hiểm, hay chúng ta tìm cách khác xem.”
Hạ An đáp liền:
“Chúng ta có thể nghiên cứu thêm cách khác, nhưng chỉ sợ là không kịp thời gian về đích đâu. Cứ như vậy đi, em sẽ vào đó trước, mọi người yên tâm, võ công của em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-ngai-la-hacker-ngam/1734155/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.