Ôi, ngày mai anh có còn thấy được mặt trời nữa không?
Nếu Phong tỉnh dậy có phải đời anh sẽ đen tối lắm không?
Tại sao mẹ anh lại gọi đúng lúc vậy chứ?
Đậu Đình lại vỗ vai anh an ủi:
“Tớ đã liên hệ hậu sự cho cậu rồi, ra đi thanh thản.”
“Cậu….cậu cũng không khá hơn tớ đâu, nếu đã liên hệ thì liên hệ thêm một suất cho cậu luôn đi.”
Sau gần hai tiếng đồng hồ, đèn phẫu thuật vụt tắt, cửa phòng phẫu thuật mở ra, phần lớn đội ngũ bác sĩ bước ra.
“Bác sĩ, cậu ấy sao rồi ạ?”
Loading...
“Bệnh nhân đã ổn định, nhưng vì kiệt sức nên chắc phải chiều tối mai mới tỉnh dậy, còn người truyền máu cũng đang bị hôn mê do lấy quá nhiều máu. Bây giờ cả hai người đều được chuyển về phòng theo dõi đặc biệt, người nhà bệnh nhân phải túc trực hai tư trên hai tư.”
“Vâng ạ, cảm ơn bác sĩ.”
Đoàn bác sĩ phẫu thuật giải tán, Hạ An và Trần Thanh Phong cũng được đẩy về phòng theo dõi đặc biệt.
Khuôn mặt của Hạ An trắng bệch, không còn chút máu nào, vì truyền quá nhiều máu cho Trần Thanh Phong làm cô bị sốc và dẫn đến hôn mê sâu, đáng ra chỉ truyền trong khoảng cho phép, nhưng vẫn không đủ cho Trần Thanh Phong, nên cô đã cầu xin bác sĩ lấy thêm máu của mình, nếu có mệnh hệ gì cô sẽ tự chịu trách nhiệm, cô đang đánh cược mạng sống của mình để cứu anh.
Đúng như lời bác sĩ nói, chiều ngày hôm sau Trần Thanh Phong đã tỉnh lại, vết thương nứt ra buộc phải phẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-ngai-la-hacker-ngam/1734124/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.