Mặc dù Mỹ Anh trẻ hơn tuổi của bà rất nhiều, nhưng chỉ cần bỏ bê, không chăm sóc hay thức khuya một tí là vùng mắt sẽ thâm quầng ngay.
Có mẹ nào mà ghim con mình như vậy không?
Lê Đình Hùng không muốn tiếp tục đào hố chôn mình nữa, vào thẳng vấn đề:
“Bố mẹ gọi con về là có chuyện gì sao?”
Lê Đình n nói:
“Công tác chuẩn bị ổn thỏa rồi chứ?”
“Vâng, xong rồi ạ.”
Mỹ Anh cầm tay Lê Đình Hùng rồi nhỏ nhẹ nói:
“Mẹ muốn hôm đó con dẫn Thanh Trúc cùng đến, coi như ra mắt mọi người luôn. Mẹ rất muốn có cháu ẵm bồng, cho tuổi già nó có nhiều màu sắc tí. Con cứ nhìn đám bạn của mẹ, người nào người nấy đều nói đến chuyện cháu chắt, mà mẹ cứ phải suốt ngày chờ đợi trong héo mòn, cô quạnh. Mẹ cũng biết tủi thân đó nha.”
Loading...
Mẹ anh đang nói cái gì vậy?
Héo mòn?
Cô quạnh?
Bà mẹ của anh đúng là cái gì cũng có thể nghĩ ra được.
Nhưng mấu chốt là Thanh Trúc bữa giờ không chịu liên lạc với anh.
“Mẹ à, chuyện này cũng khó mà nói được, Thanh trúc dạo này khá bận, chúng con còn không có thời gian gặp nhau nữa, con sợ bây giờ con hứa với mẹ mà đến hôm đó cô ấy không đến được thì mẹ thất vọng.”
“Chuyện Thanh Trúc bận mẹ đều biết, con bé đang ở Italy tham gia tuần lễ thiết kế thời trang, nhưng con bé sẽ về trước thứ bảy.”
Hả? Thanh Trúc đang ở Italy sao?
Chả trách anh nhắn tin mà không có phản hồi. ngôn tình hoàn
Nhưng sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-ngai-la-hacker-ngam/1734113/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.