Cái miệng cô gái nhỏ này, không nói thì sẽ chết sao.
Nhưng cũng kì lạ thật, lúc đầu khi mới tiếp xúc với cô gái này, anh rất phản cảm với cách ăn uống cũng như nói chuyện, chả khác gì một mụ già điêu ngoa. Nhưng càng ngày thì càng khác, anh thấy càng hứng thú hơn, vui vẻ hơn và có chút tò mò về cô nhiều hơn. Và bố mẹ anh cũng không hề phản cảm với cô ấy, hai người đó bình thường rất khắt khe với việc chọn người, nhưng khi gặp, trò chuyện với cô ấy thì tỏ ra rất bao dung và yêu mến.
Đúng như Trần Thanh Phong nói, Thanh Trúc xuất thân từ gia đình giàu có, nhưng rất giản dị, đời thường. Không lòe loẹt, màu mè như mấy quý cô ngoài kia. Nhìn cô rất giản dị nhưng khí chất tỏa ra từ cô rất mạnh mẽ. Đến một người khó tính như mẹ anh mà còn rất thích nữa, thì có lẽ anh đã đánh giá sai về cô rồi.
Khi Thanh Trúc vừa tỉnh dậy anh đã nhìn thấy rồi, nhưng vì cô cứ nhìn chằm chằm vào anh làm anh cũng lười phản ứng lại. Thật không biết phải nói cô ngu ngốc hay quá đơn thuần nữa, ở trong phòng với một người đàn ông như vậy mà cũng có thể yên tâm mà ngủ một giấc gần ba tiếng đồng hồ như vậy. Chả lẽ cô tin tưởng anh vậy sao?
"Thôi dậy rồi thì xuống chơi với mẹ anh một tí, bà chờ em nãy giờ rồi đó."
Đúng vậy, sao cô quên điều này cơ chứ, thật là hồ đồ mà.
"Nhà tắm bên kia, nếu em cần."
Con người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-ngai-la-hacker-ngam/1734093/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.