Sau khi ăn cơm xong, Hạ An xung phong dọn dẹp, rửa chén bát, Trần Thanh Phong cũng không cản. Bình thường có người giúp việc, anh không đụng tay đụng chân đến mấy chuyện này. Hạ An cũng rất thức thời, lớn lên trong gia đình có truyền thống văn hóa, dạy cho cô những đạo lý cơ bản này.
Trần Thanh Phong ngồi ở sô pha đọc báo kinh tế ngày hôm nay, còn Hạ An thì loay hoay trong bếp với mớ chén bát, xoong nồi.
Thỉnh thoảng, Trần Thanh Phong ngó vào gian bếp, thấy một người phụ nữ đeo tạp dề bận rộn với mớ chén đĩa, trong lòng anh có một cỗ ấm áp. Cảm giác có một gia đình, một tổ ấm, đi làm về có cô vợ hiền, con ngoan trông ngóng. Thật là không có gì có thể hạnh phúc bằng.
Hạnh phúc nhiều khi chỉ đơn giản vậy thôi, không cần quá nhiều tiền, quá nổi tiếng. Chỉ cần có một nơi để về, và còn có những người trông ngóng chờ đợi.
Từ khi bố mẹ ly hôn, hạnh phúc gia đình đối với Trần Thanh Phong là một điều rất xa xỉ. Anh có thể là một ông hoàng trong giới kinh doanh và cả... nhưng lại thiếu thốn cả một bầu trời hạnh phúc.
Đang miên man suy nghĩ thì Hạ An bê một đĩa hoa quả được cắt xẻ rất hấp dẫn đặt lên bàn, không ngờ cô cũng có thể làm những thứ này.
“Ăn hoa quả đi. Cứ tự nhiên như ở nhà đi.”
Từ khách biến thành chủ rồi, cũng tự nhiên đấy.
“À, vốn dĩ là ở nhà mà. Nếu em muốn, đây cũng có thể là nhà em.”
Nói rồi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-ngai-la-hacker-ngam/162596/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.