3 năm sau.
"Bảo bối à. Lại đây mẹ lau mặt cho" người phụ nữ lên tiếng chính là Hạ Tuyết.
Sống chung với nhau 4 năm, Hạ Tuyết đã trở thành một người vợ, một người con dâu và một người mẹ vô cùng tốt.
Uyển Nhã càng lớn lại càng giống Đàm Nhất Thiên làm cô có vài phần trong lòng tổn thương vì cô mang thai con cả 9 tháng 10 ngày như vậy mà con lại chỉ có mỗi đôi mắt là giống cô.
"Mẹ, mẹ!!" Một giọng nót nớt truyền tới rồi nhào thẳng vào lòng Hạ Tuyết
"Lần sau mà chạy nhanh vậy mẹ sẽ đánh đòn con đấy nhé" Hạ Tuyết nghiêm khắc dạy con gái
Uyển Nhã biết lỗi liền ngẩng mặt lên hôn vào má cô một cái rồi tươi cười nhìn cô " Con biết lỗi rồi mà mẹ"
"Hừm! Con và ba con về ở với nhau đi" Hạ Tuyết quay mặt giả bộ giận dỗi với con gái.
Uyển Nhã cong môi lên rồi hôn một cái vào môi cô làm cô không thể nào không mỉm cười với bảo bối của mình.
Ở một nơi khác trong một phòng làm việc to lớn và chỉ có tiếng bấm máy tính của Đàm Nhất Thiên.
Lúc làm việc anh luôn nghiêm túc tới đáng kể.
Đang lúc bất máy tính thù có một cảm giác làm anh rất nhớ nhung liền liếc qua đồng hồ đeo tay thì ra là đã 4 giờ rồi, anh nhếch môi cười rồi tắt máy tính, cầm chiếc áo vest rồi đi thẳng xuống tầng gửi xe về với bà xã và con gái của anh!
Vừa về tới nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vo-lai-yeu-chieu-ba-xa/2864660/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.