Chương trước
Chương sau
2 người cùng nhau tới trung tâm mua sắm. Cô và anh đi chung với nhau khiến nhiều đôi mắt phải tỏ ra ngưỡng mộ:))) Cô mặc một chiếc đầm bà bầu qua đầu gối còn anh vẫn lịch lãm như mọi khi với bộ đồ vest và đôi mắt kính đen để không tạo sự chú ý cho mọi người biết là Đàm Tổng

Đi vào dãy chọn đồ em bé anh và cô cùng chọn đồ

"Ông xã à, nhìn dáng vẻ của em bây giờ rất xấu xí phải không?"

Anh nghe vậy liền nhíu mày "Ai nói em xấu xí hả"

Cô chủ môi lên nói " Anh đừng có như vậy, ai mang thai đều rất xấu xí"

Anh nói " Anh bảo em đẹp là em đẹp, ai nói em xấu anh liền đi rút lưỡi họ"

Cô lấy bình sữa trẻ em bỏ vào xe "Hừm anh đừng ngồi đó mà nịnh bợ em"

"Vậy anh nói sự thật nhé" Anh nói

Cô nghe vậy đôi mắt liền sáng lên rồi gật đầu "Mau nhận xét dáng vẻ em lúc này đi"

Anh gãi gãi đầu rồi nói " Ừm thì em mang thai lên có béo ra một chút nhưng béo cũng chả sao cả anh nhìn vẫn thấy em vẫn rất quyến rũ anh đó nha" Anh vừa nói vừa liếc sang đôi ngực của cô

Aiyaaa sinh tới tháng thứ 8 ngực cô to ra rất nhiều, anh nói như vậy làm cô đỏ hết cả mặt, cô đánh bốp vào vai anh một cái

"Cái cái đồ vô lại" Cô đỏ mặt nói ấp a ấp úng

Anh bị vợ nhìn thấu rõ tâm tư liền cười "Bà xã à, anh cảm thấy từ lúc em mang thai cứ như quyến rũ anh vậy"

Cô đỏ hếymt cả mặt vừa ngại vừa tức

"Đàm Nhất Thiên" Cô nghiến răng nói

Thấy vợ có vẻ tức giận thì anh dừng lại không chọc nữa nhanh chân ôm cô nói "Anh không giỡn với em nữa được không"

Cô hất tay anh ra ròii tự đi một mình

" Bà xã à.. Em đi chậm thôi lỡ bảo bối của anh bị gì thì sao" Thấy cô đi anh liền chạy theo.

Nghe anh nói vậy cô đi chậm lại một chút nhưng vẫn không thèm nhìn anh.

Anh vòng tay qua bụng cô vừa đi vừa đỡ.

Một lúc sau anh nói "Giận anh sao?"

"Không" cô nặng nề đáp

"Sao không nói chuyện với anh" Anh nói

"Tại anh cứ chọc em thôi" Cô vẫn dùng cái giọng nặng nề đó nói với anh.

Anh cười khuẩy một cái, đúng là phụ nữ đang mang thai không thể nói lý, tính tình của họ rất kì lạ, động 1 tí có thể giận, động 1 tí có thể buồn, thôi thì anh cũng xin rút lui làm hòa vậy "Là anh sai, anh xin lỗi mà" Anh dùng giọng điệu nói với cô làm những người đứng gần cũng phải nể phục không biết người đàn ông này thế nào mà lại để cô vợ đè đầu cưỡi cổ như vậy.

"Biết hối lỗi, vậy còn được" Cô vừa nói vừa cười với anh.

Nhìn bà xã hết giận, anh nhếch môi cười xem ra phụ nữ khi mang thai nhất định là không được dùng lí, phải chiều chuộng họ.

Ra đến quầy tính tiền, cô lật từng món đồ lên xem còn thiếu gì không rồi mới thanh toán.

Đến lượt 2 người, anh đưa thẻ vàng ra cho nhân viên thanh toán.

"Vui lòng quý khách gỡ mắt kính để kiểm tra" Cô nhân viên lên tiếng

Anh nghe vậy cũng gỡ mắt kính xuống. Vừa gỡ mắt kính ra thì các lời nói của mọi người vang lên

"Kia là Đàm Nhất Thiên

Tổng giám đốc của Đàm thị sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.