Cố Khuynh Dao về đến nhà liền úp mặt vào gối gào khóc một trận long trời lở đất. Cô xuất thân là tiểu thư của gia đình danh giá, xem nhân phẩm còn quý hơn cả tính mạng. Vậy mà hôm nay, lần đầu tiên, một người đàn ông nhìn cô bằng ánh mắt ngập tràn dục vọng. Nếu đó là người dưng thì đã tốt, nhưng người đàn ông đó lại là Phong Ngôn Hành.
Mấy năm nay cô không ngừng theo dõi những dự án của anh ở nước ngoài, ngưỡng mộ tài năng của anh, còn xem anh như một tấm gương để bản thân phấn đấu. Trớ trêu, người mà cô mến mộ lại là người đem nhân phẩm của cô ra cợt nhả.
“Tần Lam, tôi thật sự không ngờ Phong Ngôn Hành cũng là loại đàn ông lý trí đặt ở thân dưới. Bàn tay lạnh giá của anh ta chạm vào cổ tôi, tôi vừa cảm thấy sợ hãi, vừa cảm thấy ghê tởm.”
Cố Khuynh Dao nói vào điện thoại. Toàn bộ câu chuyện ở phòng giám đốc hôm nay đều kể hết cho Tần Lam nghe.
“Bây giờ không sao rồi, ngoan đừng khóc nữa! Dù sao cũng đã rời khỏi đó, sau này sẽ không phải gặp lại Phong Ngôn Hành, không cần phải sợ nữa!”
“Nhưng mà… tôi tát anh ta một cái rất mạnh. Làm như vậy hình như cũng rất quá đáng...”
“Quá đáng cái gì? Cậu không tát anh ta thì để cho anh ta cởi áo của cậu ra luôn hay sao? Biến thái, bệnh hoạn như thế ăn cái tát là còn nhẹ lắm!”
“Tần Lam, tôi cảm thấy… cảm thấy...”
“Cậu cảm thấy cái gì?”
“Chính là kiểu cảm giác đụng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-vay-toi-mot-tinh-yeu/1721465/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.