Thời điểm Mục Vô Nhai gặp được Thẩm Ngạn ở bên cạnh thùng rác, quần áo của Thẩm Ngạn đã nhăn nhúm và rách tả tơi như quả mận khô, tay chân lộ ra những vết bầm tím do ẩu đả.
Khi đó Mục Vô Nhai đã đói cả một ngày, bao tử có vấn đề đang che bụng đau đớn ngồi xổm tại chỗ, đáng thương co người lại thành một quả bóng.
Hắn vừa ngước mắt lên đã thấy được Thẩm Ngạn cách một cái thùng rác.
Cả hai người đều là bộ dạng vừa thê thảm vừa chán nản.
Thẩm Ngạn lạnh lùng nhìn hắn một cái, lau vết máu nơi khóe miệng, khập khiễng muốn rời đi.
Mục Vô Nhai mở miệng trước: "Từ từ, anh có thể cho tôi mượn ít tiền không, tôi đói đến nỗi đau bụng đi không nổi."
Thẩm Ngạn dừng một chút, không có dừng lại luôn mà khập khiễng bước đi tiếp.
Mục Vô Nhai cũng không ôm nhiều hy vọng, hắn gắt gao ôm chặt bụng, tính toán xem mình có thể phục hồi được chút nào không rồi nghĩ cách khác.
Mười phút sau, Thẩm Ngạn quay lại, trong tay còn bưng một tô mì nóng hổi đã đóng gói.
Thẩm Ngạn đặt tô mì trước mặt Mục Vô Nhai vẫn còn đang sững sờ, không đợi hắn nói gì đã lại xoay người đi.
Mục Vô Nhai bưng tô mì trên đất lên, nhìn Thẩm Ngạn được hai bước liền loạng choạng ngã xuống đất không đứng dậy nổi.
-
Khi Thẩm Ngạn tỉnh dậy trong bệnh viện, trước mặt anh là một khuôn mặt phóng đại.
Đẹp trai thì rất đẹp trai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-va-chim-hoang-yen-han-giam-giu-deu-co-benh/1904532/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.