Chu Nhã Kỳ khá bất ngờ bởi hành động của Tuyết Hạ. Cả cuộc đời bà, chưa ai dám động tay động chân đến bà.
"Cô dám đánh tôi? Cô nghĩ cô là ai chứ?"
"Cái tát này chưa đủ so với những gì cô làm với con gái của tôi. Một khi tôi nổi điên lên, tôi còn có thể lôi cổ cô ra ngoài đường cho biết như thế nào là nhục nhã."
"Hừ... Có ngon thì làm thử xem. Tôi sẽ kiện cô ra trước tòa."
"Thách tôi xong rồi dọa tôi à? Được, tôi theo ý muốn của cô."
Nói xong, Tuyết Hạ ngay lập tức nắm tóc của Chu Nhã Kỳ. Nhưng lần này bà không lôi Chu Nhã Kỳ đi mà thay vào đó Tuyết Hạ cho thêm bà ta vài bạt tay vào mặt.
*'BỐP*'
"Cái tát này là cho những gì năm xưa cô đã hãm hại tôi. Bây giờ tôi trả lại."
*'BỐP*'
"Cái tát này tôi trả thù cho những gì bà làm cho Diệp Băng Băng. Động đến ai tôi đều không nói nhưng động đến gia đình tôi, tôi sẽ không nương tay với một ai."
*'BỐP*'
"Còn cái tát này, tôi cho cô tỉnh ngộ lại. Cô cũng giống như bao người khác vì thế đừng bao giờ xem bản thân hơn thua tất cả mọi người rồi chà đạp họ bằng tiền dơ bẩn của cô."
Bây giờ, khuôn mặt Chu Nhã Kỳ đều có chỗ đỏ, chỗ bấm tím. Đau đến nỗi không đứng lên nỗi, chỉ biết lấy tay xoa nhẹ cho đỡ đau.
"Tôi nói cho cô biết, tôi sẽ không để Diệp Băng Băng ở lại đây thêm giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-tinh-toi-met-roi-nen-buong-tay-thoi/1870296/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.