Chương trước
Chương sau
Hana định quay người bỏ đi nhưng lại bị Quản gia ngăn lại.

"Cô định đi đâu vậy Hana? Không định vào thăm Diệp tiểu thư hả?"

"Thăm ư? Quản gia à, tôi còn tư cách sao? Chính tôi đã tự hứa lòng mình là sẽ chăm sóc, cưu mang cho Diệp Băng Băng và bảo bối trong bụng cô ấy.

Nhưng bây giờ thì sao, cả con cũng mất mà chức quyền làm mẹ cũng không còn. Chính tôi còn không chịu nổi được đả kích này, vậy còn cô ấy thì sao? Tôi không dám nhìn cô ấy đau khổ."

"Thì ra cô biết chuyện Diệp Băng Băng mang thai từ trước đúng không Hana? Tại sao lại không nói cho tôi biết? Cô chán sống rồi đúng không?"

Hana nhìn con người tàn độc này đủ rồi. Tại sao có thể ra tay với một người phụ nữ chân yếu tay mềm như vậy?

"Vậy thì đã sao chứ?"

"Cô nói cái gì?"

"Cậu chủ xem lại bản thân cậu chủ đi. Đừng nói với tôi rằng cậu chủ không biết chuyện Diệp Băng Băng có thai. Qua camera quan sát, ít nhiều gì cũng thấy được những hành động của Diệp Băng Băng."

"..."

"Thế nào, tôi nói đúng rồi phải không? Những người làm ở Hàn gia cũng biết không lẽ cậu chủ lại không biết. Vậy mà... cậu chủ lại chính tay giết chết đứa con ruột của chính mình.

Không chỉ như vậy, đến khi bác sĩ hỏi. Cậu chủ còn 'ậm ự' suy nghĩ không dám nói rằng cậu chủ là chồng của cô ấy. Tại sao vậy chứ? Nói ra từ đó mất mặt lắm sao? Cậu chủ thật HÈN HẠ mà..."

Quản gia giật mình ngăn không cho Hana nói tiếp "Hana, đừng nói nữa.."

"Cô đừng có ăn nói hàm hồ. Tôi sẽ sa thải cô.",

"Cậu chủ cứ việc sa thải tôi. Chứ nếu để tôi chứng kiến cậu chủ hành hạ Diệp Băng Băng hết lần này đến lần khác như vậy. Có chết tôi cũng phải lết khỏi Hàn gia này rồi mới chết."

Nói đến đây, Hana vẫn cương quyết xoay người bỏ đi. Quản gia từ lúc đầu đã im hơi lặng tiếng bởi vì hiểu được tại sao Hana lại tức giận như vậy? Thấy Hana bỏ đi, Quản gia cũng không còn bổn phận nên đã đi theo Hana.

Nhưng trước khi đi, Quản gia vẫn kiên Hàn Trạch Minh.

"Cậu chủ à, có lẽ cậu vẫn nên giải thích và nói lời xin lỗi đến Diệp tiểu thư. Bởi nếu không làm như vậy, có lẽ cả đời cậu chủ sẽ phải hối hận."

"Quản gia tôi hỏi ông. Có phải lúc đó chính tôi đã đẩy Diệp Băng Băng không?"

"Điều đó ngài nên hỏi chính bản thân ngài mới đúng..."

Nói xong, bóng dáng Quản gia bước đi cũng dần khuất xa. Lúc này, Hàn Trạch Minh mới có thể bình tĩnh và lấy hết sức mình mà vào phòng bệnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.