Hàn Trạch Minh bất ngờ nhìn Diệp Băng Băng.
"Hừ, cứ tưởng cô ngu đến mức không tìm hiểu mọi chuyện chứ!"
"Nhưng chuyện này không liên quan đến tôi. Tất cả mọi chuyện xảy ra là đều tai nạn cơ mà..."
"CÔ CÂM MIỆNG NGAY CHO TÔI. Cái gì mà tai nạn chứ? Chính cô đã giết chết Bội Sam. Đến khi tôi tìm thấy, Bội Sam chỉ là một cái xác cháy rụi thôi.
Vậy mà còn cô, Diệp Băng Băng, cô được ông trời ban cho sự sống chính là giúp tôi trả thù cho cái chết của Bội Sam."
"Tôi thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra. Tôi thật sự không nhớ gì cả. Kể từ vụ cháy hôm đó, tôi như một người không có kí ức vậy. Anh phải tin tôi chứ!"
'BỐP'
"Có chết cũng không tin cô. Trong phòng thí nghiệm đó, chỉ có cô và Bội Sam, vậy mà đến khi phòng thí nghiệm đó phát nổ, chỉ mình cô còn sống. Vậy Bội Sam của tôi thì sao?"
Cái tát thứ hai trong ngày rồi, liệu chính Diệp Băng Băng cô sẽ chịu nổi cảnh này nữa sao?
"Vậy rốt cuộc anh muốn tôi phải sống như thế nào mới vừa lòng anh?"
"Tôi muốn cô phải chịu gấp trăm lần cảnh Bội Sam chết cháy trong đó."
Hừ, thật nực cười. Diệp Băng Băng chỉ mong cô đang mơ. Mơ một giấc mơ dài, và đến khi tỉnh lại. Chỉ muốn nhìn thấy ba mẹ bên cạnh mình.
"Sao không nói gì vậy? Tôi nói đúng quá phải không?"
"Vậy tại sao anh không giết tôi ngay bây giờ đi? Anh đã hành hạ tôi hơn một năm qua rồi đó. Anh vẫn chưa vừa lòng hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-tinh-toi-met-roi-nen-buong-tay-thoi/150184/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.