“Trác Thành Quân, anh khóc sao?” 
Trác Thành Quân ngẩn ngơ, cảm nhận được một bàn tay nhẹ nhàng đặt trên tóc hắn. 
Trác Thành Quân giật mình, ngẩn ngơ ngước lên. 
“Anh khóc, có phải vì anh thấy rất đau, rất đau…không thở được, quặn thắt tâm can?” 
“Lập Y…em…” Trác Thành Quân không tin vào mắt mình. 
“Phải, là em diễn kịch lừa anh.” 
“Hàn Lập Y.” Trác Thành Quân gắt lên. 
Hàn Lập Y cũng nhìn hắn: “Sao, tức giận muốn đánh em?” 
Trác Thành Quân lòng ngực phập phồng kịch liệt, lảo đảo rồi rồi nhào đến, ôm cô ghì chặt vào lòng, hơi thở đứt quãng, lẩm bẩm: “Hàn Lập Y, em làm anh sợ muốn chết…May quá…may quá, em còn sống…cũng may là em lừa anh, Lập Y không sao, không sao rồi…” 
Hàn Lập Y hơi ngẩn ngơ trước hành động của Trác Thành Quân rồi ngồi dậy, kéo cổ áo hắn sát vào người mình, đôi tay ôm khuôn mặt ngân ngấn nước mắt của hắn: “Trác Thành Quân, bây giờ anh đã hiểu cảm giác của em hai năm trước và thời khắc đó khủng hoảng thế nào không? Nhưng anh, còn sống thế mà chẳng chịu gặp em…khiến em giày vò suốt hai năm, khi tỉnh lại anh muốn ly hôn…” 
“Lập Y, anh chỉ muốn…” 
“Anh đừng nói mấy lời đó! Ly hôn là để cầu hôn em, bắt đầu một cuộc sống mới…Nhưng mà mấy thứ đó em vốn không cần.” 
“Lập Y!” 
“Trác Thành Quân, em muốn chỉ là anh, tại sao anh không hiểu hả?” Hàn Lập Y không ngừng đánh vào người Trác Thành Quân. 
Hắn cũng cứng đờ người khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/1967799/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.