Trác Thành Quân đi công tác, mấy hôm này Hàn Lập Y cũng chỉ ở nhà, xem sách cho bà bầu, đi dạo chọn thêm vài thứ cho bảo bảo chưa được ba tháng.
Không biết là bé trai hay bé gái nhưng cứ nhìn món đồ nào cho trẻ em cô đều thấy thích.
Nhưng dạo thì được bao lâu, cuối cùng vẫn trở về nhà, ba mẹ Trác rất hạn chế cho cô đi lại, chỉ bắt cô nghỉ ngơi và tịnh dưỡng.
Nằm ở trên giường, nhìn điện thoại không có cuộc gọi hay tin nhắn nào từ người kia, Hàn Lập Y lại buồn buồn. Nhưng cũng không đủ can đảm gọi cho hắn.
Có lẽ hắn lại đi công tác cùng Tiêu An Kỳ.
Đăng đẵng cũng đã hết 4 ngày, buổi chiều Hàn Lập Y được tài xế chở đi tản bộ ở bờ hồ, về đến nhà đã tối.
Vào nhà, một mảnh im lặng, đèn cũng không được bật, không có người hầu và bảo vệ tất bật như mọi khi.
Cô cẩn trọng đi vào.
“A…” đến khi vướng phải một sợi dây.
“Phực!”
“Bụp bụp bụp”
Đèn bỗng bật sáng, vài tiếng nổ liên tiếp và từ không trung rơi xuống những mảnh giấy màu lấp lánh nho nhỏ, lúc này cô mới nhìn rõ cả nhà đã được trang trí bằng đèn hoa và bong bóng đủ kiểu, mà hàng chữ “Chúc mừng xinh nhật Lập Y” tinh tế đẹp đẽ khiến cô không tin vào mắt mình.
Thế nhưng cô lại quên mất sinh nhật của mình, hoặc từ lâu lắm rồi cô không còn nhớ nữa.
Hàn Lập Y đưa tay che miệng, xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/1967776/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.