“Trác Thành Quân, con nói cái gì vậy hả? Tại sao lại để Tiêu An Kỳ làm bạn nhảy của con vào hôm sinh nhật?”
Mẹ Trác rất không hài lòng nói.
“Chẳng lẽ mẹ muốn con dắt tay một cô thư ký đã thôi việc lượn lờ ở chỗ đông người sao?”
“Chẳng lẽ không thể như vậy, Lập Y là vợ mày, đáng lẽ nhân bữa tiệc này mày phải công khai với mọi người chứ?”
Trác Thành Quân nhìn mẹ mình, đôi mắt xa xôi nghĩ ngợi rồi chuyển lạnh. Có lẽ hắn đã từng nghĩ như vậy…nhưng cũng chỉ là “từng”.
“Con không bao giờ chấp nhận người như cô ta là vợ mình!”
“Vậy nên mày mới cùng Tiêu An Kỳ ra vào sớm tối?”
“Cái này mẹ không cần quan tâm, tóm lại Tiêu An Kỳ rất quan trọng.”
Mẹ Trác tức đến thổ quyết, bực bội đẩy cửa đi ra nhưng không ngờ Hàn Lập Y đã đứng ở cửa từ lúc nào.
“Lập…Lập Y…” Mẹ Trác không biết cô có nghe được gì chưa mà cũng không biết phải nói thế nào.
“Mẹ, mẹ tìm Thành Quân có chuyện gì sao?”
“À…không có, không có gì…là chút công việc của bữa tiệc thôi, con đừng bận tâm.”
Cũng may, cũng may cô không có nghe. Mẹ Trác thở phào nhẹ nhõm, lườm Trác Thành Quân một cái cảnh cáo hắn không được nói lung rung rồi mới rời đi.
Trác Thành Quân thấy Hàn Lập Y đi vào phòng thì không thèm liếc nhìn cô, cô cũng không nói gì cả, chỉ lẳng lặng đi đến bên giường nằm xuống, nghiên người nhắm mắt.
Mẹ cô…không còn nữa…
Chồng cô…cũng không cần cô….
Thế giới bao la rộng lớn…sao cô lại cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/149910/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.