Tiêu An Kỳ mừng rỡ, dẫu rằng thấy Hoắc Duật Hy ở ngoài cửa nhưng cứ xem cô như không tồn tại, muốn đút cho Trác Thành Quân ăn, lại không quên chanh chua: “Haiz… có người mặt dày thật đó, rõ là không ai cần mà còn ở đây làm bóng đèn sao?”
Trác Thành Quân cũng liếc mắt nhìn Hàn Lập Y xem thái độ của cô, còn cô thì cúi đầu nhìn túi đồ trong tay, mắt hơi đỏ lên, nhưng không biết nói gì.
Là hắn gọi điện bảo Tiêu An Kỳ đến sao?
“Cô Tiêu à, cô nói thật phải a. Cái bóng đèn như cô thật là cản trở người khác chăm sóc chồng của mình quá đi.”
Cả ba người trong phòng bệnh đều không ngờ Trác phu nhân đột nhiên xuất hiện vào lúc này, cứ ngỡ ngàng cho đến khi Tiêu An Kỳ lên tiếng thật ủy khuất: “Bác gái, sao bác lại nói như vậy, con chỉ là muốn chăm sóc Thành Quân thôi, Hàn Lập Y có thai, tay chân chậm chạp nên con mới…”
“Ổ, là vậy sao?” Trác phu nhân ung dung đi vào, cũng kéo Hàn Lập Y tới chỗ mình, cầm túi sữa nguội trong tay của cô ra:
“Cô nói Lập Y chúng tôi tay chân chậm chạp nhưng mà cô Tiêu có biết người có bệnh dạ dày thường rất kiên ăn không, Thành Quân vừa mới phẫu thuật xong đừng nói là ăn súp nóng cô mang tới, e là ngay cả súp nguội ăn vào còn có khi trở bệnh nặng hơn.” Nói xong bà lại liếc xéo tên con trai.
“Anh thì giỏi rồi, Lập Y mua sữa cho thì mặt nặng mày nhẹ, chắc là muốn chết sớm để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tuyet-ai-tinh-the/149905/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.