Tử Lệ Hàn Khiết cả người run rẩy không thôi, cô nhanh chóng gọi cho bảo vệ, bọn họ rất nhanh đã lên đến nơi. Cùng lúc đó, xe cấp cứu cũng kịp thời đến, Tư Truy được nhân viên y tế đặt trên băng ca, đánh giá tổng quan thì anh bị ngộ độc thực phẩm. Không hiểu vì sao, cô lại cảm thấy rất đau lòng… Trong khoản thời gian mười lăm phút đến bệnh viện, cô luôn ngồi kế bên anh, tay nắm tay mãi không buông. Trong suy nghĩ của Hàn Khiết, anh luôn là một người cố chấp, nhất quyết không chịu “khuất phục’ trước bất cứ ai, nhưng đối với cô lại khác. Tư Truy luôn dịu dàng, anh còn tùy ý cho cô sai bảo, một chút cũng không than vãn điều gì. 
“Chú…” Cô xoa nhẹ tay anh, ánh mắt nhìn khuôn mặt “ông chú” chăm chú, một chút cũng không rời mắt. Tử Lệ Hàn Khiết lại là người mau nước mắt, chỉ có một chút thôi đã không chịu được mà khóc lớn, nhân viên y tế bên cạnh cũng không dỗ kịp. Cô ấy chỉ nhẹ nhàng vuốt lưng cô, gượng cười nói: “Bé ơi, em đừng lo… Dù gì cũng chỉ là ngộ độc thực phẩm mà thôi. Em gọi cấp cứu cũng rất sớm, yên tâm đi nhé.” 
Cô khóc nấc, úp mặt xuống dưới lồng ngực của anh: “Em không biết đâu, nếu chú ấy có chuyện gì… Thì, thì không còn ai chiều chuộng em nữa rồi.” Cô nhân viên y tế bên cạnh đứng hình, khi nãy còn gượng cười chứ bây giờ câm nín luôn. Cô ấy liếc nhìn sang bệnh nhân nằm trên băng ca, trong lòng thầm nghĩ: “Đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truy-the-vo-nho-khong-ve/2793694/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.