Ngày mới lại bắt đầu bằng những tia nắng mặt trời ấm áp lúc Nguyệt Nguyệt tỉnh ngủ thì Long Mặc Uyên sớm đã đi làm từ lâu. Đánh răng rửa mặt xong nhân lúc không có Long Mặc Uyên ở nhà cô lại lần nữa gọi cho Bắc Minh Thiên và đầu dây bên kia ngay lập tức nhấc máy.
"Thối bảo bối hôm qua dám ngang nhiên cúp điện thoại của anh hai bây giờ gọi xác nhận xem anh đã bị em chọc cho tức chết chưa đúng không?"
"Sau khi Nguyệt Nguyệt về nhà sẽ mặc anh hai xử lý. Nhưng mà em không biết làm sao để về nhà, Nguyệt Nguyệt nhớ anh hai nhớ Dung Dung nữa!"
"Nguyệt Nguyệt ngoan anh hai rất nhanh sẽ tới đón em về nhà. Bây giờ em cúp điện thoại và không được để người khác biết chúng ta đang liên lạc với nhau. Nếu không người xấu sẽ tới bắt Nguyệt Nguyệt đi mất."
Nguyệt Nguyệt bịn rịn tạm biệt làm cho Bắc Minh Thiên lòng đau xót vô cùng. Hắn ở bên này đang chỉ đạo một nhóm hacker để thông qua số điện thoại của Nguyệt Nguyệt vừa gọi tới để tìm ra cô.
Nguyệt Nguyệt sau khi cúp điện thoại xong thì buồn chán lăn đi lăn lại trên chiếc giường lớn một lúc lâu rồi thay đồ xuống vườn hoa chơi.Cô như chú bướm nhỏ xinh đẹp lướt qua hàng trăm khóm hoa tuyệt sắc và thơm tới say mê lòng người.
Hôm nay cũng là một ngày vô cùng đặc biệt bởi vì ngôi biệt thự của Long Mặc Uyên hôm nay đã chào đón những vị khách đặc biệt. Vị khách đó chính là mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truy-the-vo-ngoc-mau-dung-lai/3002056/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.