Bắc Minh Thiên thấy lửa cháy chưa đủ lớn còn tiếp tục đổ thêm dầu. Dù sao đau dài không bằng đau ngắn hơn nữa Nguyệt Nguyệt sẽ không mấy khi tỉnh táo nên tốt nhất là chọn ngày không bằng hôm nay một dao dứt khoát cắt đứt cái thứ tình cảm nửa chừng nửa vời này luôn.
"Cứ như trước đây ngốc nghếch tin tưởng cậu để sau này cậu lại tiếp tục phản bội Nguyệt Nguyệt hả?"
Long Mặc Uyên nghe Bắc Minh Thiên cố ý khích bát và châm chọc bản thân thì chỉ muốn lao tới đấm cho hắn mấy phát nhưng phải nhịn xuống vì Nguyệt Nguyệt đang ở trong lòng hắn khóc nức nở làm vậy lỡ may sẽ làm cô bị thương.
Nhưng mà tuyệt nhiên lời của hai người không hề đả động được Nguyệt Nguyệt. Cô vẫn cứ ôm lấy Bắc Minh Thiên vùi mặt khóc. Một lúc lâu cô kéo kéo áo của Bắc Minh Thiên nhỏ giọng hệt như thỉnh cầu nói.
"Chúng ta về nhà đi! Em muốn về nhà! Em muốn được yên tĩnh."
Bắc Minh Thiên lúc này tất nhiên là vui tới mở cờ trong lòng rồi cuối cùng em gái nhỏ cũng bỏ được tên oắt con đáng ghét theo hắn về nhà. Khuôn mặt dương dương đắc ý nhìn về phía Long Mặc Uyên cười cười khiêu khích rồi nghênh ngang dẫn theo Nguyệt Nguyệt lên xe rời đi.
Long Mặc Uyên chỉ có thể trơ mắt nhìn nhưng cố gắng bình tĩnh nhất có thể, mặc dù trong lòng lúc thấy Bắc Minh Thiên ôm Nguyệt Nguyệt thì đã ghen lồng lộn lên rồi. Hiện tại cả anh và cô đều cần thời gian, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truy-the-vo-ngoc-mau-dung-lai/3002049/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.