Chương 1712
Trong đầu Đường Duy lướt qua cảnh năm đó Tô Nhan giơ dao nhỏ, đâm từng nhát từng nhát lên thân thể Từ Dao, con ngươi đen nhánh mở lên, trên mặt là máu nóng, cùng với tiếng khóc tê tâm liệt phế của cô, vừa khóc vừa nói xin lỗi.
Xin lỗi tôi!
Nói xin lỗi tôi!
Giống như địa ngục trần gian vậy.
Khi đó là cô đang trút giận sao.
Không phải, một phương diện nào đó, là đang tự sát!
VietWriter.vn
Người bị từng nhát dao đó đâm chết, rất có thể là bản thân cô ấy.
Vừa lúc này, nghe thấy âm thanh ầm ï bên ngoài, Lam Thất Thất dẫn theo mọi người ra nhìn xem, thì nhìn thấy một cô gái mặc trang phục lộng lẫy đứng ở trước mặt Đường Duy, tay bụm mặt, khóc lã chã.
Phản ứng đầu tiên của Lam Thất Thất chính là, con mẹ nó không phải chứ, Đường Duy nhìn một lòng một dạ, sẽ không trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài để người ta tới tìm Tô Nhan chứ!
Sakahara Sakurako nhận ra là em gái mình kêu mộ: “Sakahara Sakurako! Em đang làm gì vậy!
Đường Duy và Tô Nhan quay đầu lại nhìn bạn bè vừa chạy tới, thoáng nhìn một cái liền nghe thấy lời nói thấm thía của Lam Thất Thất và Từ Thánh Mân “Cậu hãy nói thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-truy-the-co-vo-cu-va-dua-con-thien-tai/607474/chuong-1712.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.