Ngày 7 tháng 7, cứ vào ngày này hàng năm hai người lại đến đây thăm mộ người đàn ông, mặc dù điều này không thể làm nguôi ngoai đi sự đau lòng mất mát cùng hận thù của người nhà bên đó. Biết là vậy nhưng cảm giác tội lỗi áy náy sự việc xảy ra trong quá khứ khiến hai người phần nào muốn làm gì đó để bù đắp.
Sắc trời hôm nay có phần âm u, thi thoảng có những cơn gió thổi qua khiến lá trên cành khẽ đung đưa. Hôm nay là ngày giỗ của người trong mộ, còn nữa, là ngày thất tịch.
Hôm nay vô cùng đặc biệt.
Ngôi mộ mà An Trạch và đang đứng cách khá xa với chỗ An Trác nhưng họ biết là ông ta ngày hôm nay cũng sẽ đến nơi này. Bởi sự việc năm xưa cũng có liên quan đến một người.
"Đã từng ấy năm, tôi chưa bao giờ quên được cảm giác lúc đó."
nhìn vào bức ảnh được khắc trên bia mộ mà nói. An Trạch ôm lấy đôi vai vợ mình, ông cũng không khác bà là bao bởi lẽ hai người dần dần đã mặc cảm với chuyện đó. Con người đôi khi sẽ có những cảm xúc khó nói thành lời, thậm chí theo thời gian mà dần trở thành sự hiểu lầm đối với người xung quanh.
"Hai người còn mặt mũi tới đây?"
Giọng nói này An Trạch và dù cho chết cũng không bao giờ quên hoặc cũng có thể là muốn cũng không được. Người tới là Tả Diên Nghi.
Ba người từ sau sự việc xảy ra thì đây chính là lần đầu họ chạm mặt nhau, không ngờ là lại tại đây trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tong-tai-toi-den-bat-ngai-day/1716190/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.