Khu rừng rộng lớn bát ngát, ngoài cây cối ra thì có thêm cả những loài vật hoang dã vô cùng nguy hiểm, bọn họ chưa gặp nhưng không có nghĩa là không có. Chưa kể đến địa hình ở đây cũng đủ cho họ vất vả thế nào, vậy mà giờ chỉ còn một mình Hạ Lâm trên tay cầm độc nhất một cành cây khua đi khua lại. Đột nhiên người đi cùng mình biến mất, cô nhìn trái nhìn phải xung quanh một lượt nhưng đến một cái bóng cũng không thấy. Hạ Lâm bắt đầu lo lắng, cô quay lại tìm An Kỳ:
"An Kỳ, cậu ở đâu?"
Cả khu rừng vang vọng tiếng của Hạ Lâm nhưng không thấy ai đáp lại.
"An Kỳ, cậu đâu rồi?"
Hạ Lâm đưa mắt nhìn xung quanh gọi nhưng vẫn chỉ có giọng cô, điện thoại lại nằm ngoài vùng phủ sóng, biết tìm thế nào đây.
Hạ Lâm đi lại quãng đường mà họ vừa đi, cô không biết là An Kỳ mất tích từ lúc nào, lúc trước vẫn còn đi phía sau giờ lại không thấy người đâu. Hạ Lâm kiên trì đi tìm An Kỳ thì chợt cô nghe thấy tiếng xào xạc, Hạ Lâm giật mình nhìn trái phải thì không phát hiện ra gì. Chắc là do quá căng thẳng nên sinh ra ảo giác, Hạ Lâm đi về trước thì lại nghe thấy một lần nữa nhưng lần này lại rất gần. Hạ Lâm bất giác cầm chặt cành cây trong tay giơ trước mắt cảnh giác quan sát thì cô thấy tại lùm cây phía tay trái đung đưa, chắc là do gió thổi. Hạ Lâm không mấy bận tâm mà bước tiếp thì tiếng động mỗi lúc một lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-tong-tai-toi-den-bat-ngai-day/1716165/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.