Nè , buông tôi ra , tôi không phải là Dịch Điều Vi của anh” Nhan Mạt hàn không ngừng đẩy người đàn ông đang nằm trên người cô , vì phòng cách âm tốt , nên có lẽ bên dưới Tiểu Huyên không nghe thấy được
“ Điều Vi , trở về rồi … lại cử tuyệt anh” Nam Cung Ảnh nỉ non , quả nhiên đem người nằm bên dưới trở thành Dịch Điều Vi
“ Tôi không phải Dịch Điều Vi” Nhan Mạt Hàn gào thét tê dại , nhưng tập trung nhìn vào người nam nhân này vì uống rượi cửa sổ ban công lại không có rèm che , ánh trăng trực tiếp rọi vào , hai cái má đỏ ửng , đôi môi mềm mại tựa như cánh hoa hồng , tỏa ra mùi vị nồng của chất cồn , cũng không làm mất đi mùi vị nam tính
Nhan Mạt Hàn lắc lắc đầu , cô lại phát bệnh mê trai , vừa nhìn thấy trai đẹp liền bất động ! Nhưng rõ ràng , chính bản thân cô nhìn lại , yêu một người thật sự quá khó khăn . Trong lòng cô luôn yêu Lạc Thần nhưng lại không thể chạm tới
Dưới tình thế cấp bách , Nhan Mạt Hàn hét lớn “ Tiểu Huyên , Tiểu Huyên , cứu tôi”
Mãi một lúc sau , cũng không thấy động tĩnh , mà người đàn ông nằm trên người cô càng lúc càng hấp dẫn cô
“ Tiểu Huyên” Nhan Mạt Hàn dùng hết sức , thử lại lần nữa . Rốt cuộc Tiểu Huyên cũng nghe thấy chạy đến bên phòng , gõ cửa
“ Thiếu Phu Nhân , cô bị làm sao vậy” Tiểu Huyên có chút lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-yeu-chinh-la-anh/1250841/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.