Đúng bảy giờ , Nam Cung Ảnh nhấn chuông
Người mở cửa là người giúp việc
“ Lão gia , phu nhân , thiếu gia đã trở về” Người giúp việc vui mừng
Nam Cung Ảnh lôi kéo Nhan Mạt Hàn vào phòng khách , cô khống chế mình để đừng bị hoãng sợ mà thốt ra tiếng , phòng khác này thật sự quá lớn
“ Ôi ! Mau Mau cho mẹ ta xem con dâu của ta nào” Mộ Dung Tịch ( mẹ của Nam Cung Ảnh ) từ trên lầu đi xuống , vội vàng bước đến trước mặt hai người
Nhan Mạt Hàn thất vọng đau khổ , này , là lừa gạt “ Lão bà ấy” à
Vẻ đẹp của Nhan Mạt Hàn làm cho Mộ Dung Tịch rất có thiện cảm , người này thật sự xứng đáng làm con dâu của nhà này nha .
“ Lại đây , cháu tên là gì?” Mộ Dung Tịch thân thiết kéo tay Nhan Mạt Hàn lại ghế salon ngồi
Trong lòng cô không quên lời dặn của Nam Cung Ảnh , phải gọi họ là bác trai bác gái
“ Ah… Dạ, thưa bác gái cháu tên là Nhan Mạt Hàn” Nhan Mạt Hàn lắp bắp trả lời , vì quá căng thẵng cô quay về hướng Nam Cung Ảnh cầu cứu , Nam Cung Ảnh vuốt vuốt lông mày liền gật đầu một cái , ý nói cô làm vậy là tốt vô cùng
Nhan Mạt Hàn đột nhiên cảm thấy vừa mừng vừa lo
“ Mạt Hàn , cái tên này nghe được đó” Mộ Dung Tịch cầm tay Mạt Hàn , cười đến không thể khép miệng lại được
Lúc này , Nam Cung Tịch cũng từ trên lầu đi xuống ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-yeu-chinh-la-anh/1250814/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.