Ôi cha !” Mạt Hàn lấy tay xoa xoa cái ót của mình
Ánh mắt Nam Cung Ảnh nhạy bén, liền nhanh chóng bắt lấy được Mạt Hàn
“ Tối nay , em cùng tôi về nhà !” Nam Cung Ảnh khẽ mĩm cười
“ Tại sao?” Mạt Hàn trợn to hai mắt
“ Đi về nhà cùng tôi , giúp tôi diễn một màn kịch , coi như là em trả ơn cho tôi !”
“ Cái gì, diễn một vở kịch?” Mạt Hàn không hiểu , gãi gãi đầu
“ Đến lúc đó em sẽ biết , không cần hỏi nhiều chỉ cần nghe theo lời tôi là được , nhanh đi thay quần áo , trả phòng . Sau đó tôi sẽ dẫn em đi mua một vài bộ y phục đẹp !” Nam Cung Ảnh nhìn qua bộ quần áo đơn xơ của cô , tối nay làm sao có thể mặc những thứ đó mà đi được chứ?
“ À? Được rồi !” Mạt Hàn liền đi thay quần áo , cùng với Nam Cung Ảnh đi đến một khu mua sắm lớn
“ Xuống xe !” Nam Cung Ảnh tháo mắt kiếng đen xuống ,kéo Mạt Hàn ra khỏi xe
“ Nè , xe của anh thật sự rất thoải mái đó nha , người có tiền đúng là có khác àh ! “ Mạt Hàn cười trêu chọc Cung Ảnh
Vẻ mặt Nam Cung Ảnh tối xầm lại , khó chịu nói “ Tiểu thư , phiền em có thể hợp tác một chút được không ? Cái bộ quần áo “ nghèo nàn” em đang mặc trên người trông thật sự rất khó coi đó !
Mạt Hàn lè lưỡi “ Khó coi thì khó coi ! Tôi đã lớn rồi ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-yeu-chinh-la-anh/1250810/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.