Đêm màu nhiệm, đối với Hoắc Duật Hy chưa từng thấy đêm đông nào lại sinh động đến vậy.
Gặp lại Tư Cảnh Hàn cứ nghĩ như gặp lại tình lang.
Khi hắn đưa cô trở về biệt thự, Đại Bạch đã ngủ say.
Đón lấy thằng bé từ cô, hắn nói khẽ: “Tạm thời thằng bé về lại chỗ của tôi. Buổi chiều rảnh tôi sẽ đưa thằng bé sang chơi với em.”
“Được thôi.” Không cần suy nghĩ Hoắc Duật Hy đã đồng ý ngay. Càng không nhắc đến chuyện trước đó hai người cãi nhau, cứ như chưa từng xảy ra mâu thuẫn.
Đột nhiên thấy cô hợp tác như vậy Tư Cảnh Hàn cảm thấy bất ngờ, cứ nghĩ cô sẽ cố gắng giữ hắn ở lại biệt thự hoặc nói lời gì đó đại loại như xin hắn tha thứ chuyện lần đó hoặc theo lời Đại Bạch hướng dẫn thổ lộ với hắn.
Tuy nhiên đợi mãi cô vẫn không nói gì thêm, chỉ có như vậy thì hắn không thể tiếp tục câu chuyện, đành nói: “Vậy tôi về đây.”
“Được, anh về cẩn thận.” Hoắc Duật Hy lập tức đẩy cửa xuống xe, vẫy tay tạm biệt hắn, tuyệt nhiên không mặt dày đeo bám.
Tư Cảnh Hàn liếc cô một cái, cô liền cong mắt cười vẫy vẫy tay, dễ thương lắm cũng là một nụ hôn gió sau đó nhanh chóng xoay người đi vào biệt thự.
Mang tâm trạng khó diễn tả trở về, Tư Cảnh Hàn đem Đại Bạch gọi tỉnh dậy. Sau một ngày ăn uống, vui chơi no say, thằng bé có vẻ rất mệt, mèo nheo lười biếng ôm chặt lấy hắn không muốn nhúc nhích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355522/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.