Mặc Lạc Phàm đi đến kéo Tư Cảnh Hàn từ trong hộp điện thoại ra, hai người ngồi ở dãy ghế dưới gốc cây.
Mặc Lạc Phàm kéo cánh tay áo của hắn lên xem, dựa vào lượng ban đỏ xuất hiện anh nhíu chặt mày:
"Quái, sao nghiêm trọng thế này? Cậu nói ăn ít mà, chẳng lẽ cậu ra gió?"
"Ừ." Là lúc nãy đi tàu lượn với Hoắc Duật Hy.
Mặc Lạc Phàm dựng phắt dậy, giận đến phát run chỉ vào mặt Tư Cảnh Hàn: "Cậu giỡn với mình à, có phải lần đầu cậu bị dị ứng đâu mà không biết bản thân ra gió lớn sẽ phát ban nặng thêm? Cậu đang là muốn chọc cho bản thân sớm nhập viện sao?"
"Mình không yếu ớt như vậy." Tư Cảnh Hàn xoa xoa thái dương bị Mặc Lạc Phàm cằn nhằn đến đau nhức.
Không phải nói đây là lần đầu cũng là lần cuối sao, bây giờ một lượt không làm hết thì có khi sau này cũng không bao giờ có thêm cơ hội cùng cô làm được nữa.
"Ha, không yếu ớt, vậy mà khi đi đặc huấn ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trận nặng, tháng đầu tiên đã vào bệnh viện quân khu bốn lần vì những lý do không đâu. Có muốn mình nhắc lại không?" Mặc Lạc Phàm xoáy độc ánh mắt về gương mặt trắng bóc của Tư Cảnh Hàn, anh nhận ra bản thân so với tên này còn tốt hơn nhiều, dù anh bình thường cà lơ phơ phất nhưng khởi đầu của anh không đến nổi thê thảm như hắn - một tên bại trận!
Tư Cảnh Hàn không trả lời anh nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355361/chuong-76-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.