"Sao hả, đeo một chút cũng keo kiệt à?"
Tư Cảnh Hàn không trả lời, nhìn sang chỗ khác, Hoắc Duật Hy chu môi thu lại chiếc nhẫn không trả nữa, nhìn họa tiếc chim phượng hoàng ôm mặt trăng trên chiếc nhẫn đôi mắt của cô dần trở nên chuyên chú, cứ như một loại sức mạnh vô hình nào đó cuốn lấy cô, cảm giác giống như bị thôi miên và cô thấy được cả con chim phượng hoàng dần trở mình rồi sải đôi cánh bay khỏi chiếc nhẫn lao vút về phía cô.
Cô giật mạnh chiếc nhẫn ra xa, lập tức không còn nhìn thấy những chuyển động đó nữa.
Một vật cổ quái.
"Đừng nhìn vào nó như vậy, nó sẽ đốt cháy em đó." Tư Cảnh Hàn trên cao trầm giọng.
Nghe xong Hoắc Duật Hy hết hồn muốn quăng luôn chiếc nhẫn nhưng Tư Cảnh Hàn phản ứng kịp bắt tay cô lại.
"Anh gạt tôi phải không?" Một giây tiếp theo cô mới có phản ứng, lắp bắp hỏi.
"Không phải."
"Vậy chiếc nhẫn này có tà thuật à?" Cô ngớ ngẩn nói một câu. Tư Cảnh Hàn bất đắc dĩ: "Em còn nghĩ trên đời có loại chuyện viễn vong như trong mấy quyển tiểu thuyết vớ vẩn của em sao?"
"Vậy tại sao anh nói nó đốt cháy được người khác?" Bị nói là đọc sách vớ vẩn, Hoắc Duật Hy không vui.
"Là vì họa tiết trên chiếc nhẫn là một loại thù hình tương tự với dụng cụ thôi miên, em sẽ dễ sinh ra ảo giác nếu không khống chế được suy nghĩ độc lập của bản thân." Tư Cảnh Hàn giải thích.
Hoắc Duật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355354/chuong-75-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.