Hôm sau Hoắc Duật Hy tỉnh dậy đã thấy người đàn ông bên cạnh đang mở máy vi tính, xử lý một số tài liệu.
Hắn nửa thân trên để trần, khuôn thước không chút khuyết điểm, làn da trắng ngà voi, ngón tay thon dài mảnh khảnh thuần thục thao tác trên bàn phím cứ như một nghệ sĩ piano đang điêu luyện lướt trên những phím đàn.
Lúc này khuôn mặt của hắn rất nhập tâm, môi mỏng thẳng một đường, mày kiếm hơi lạnh, nghiêm túc, cực kỳ nghiêm túc.
Hoắc Duật Hy nhìn về phía đồng hồ treo tường, cũng còn khá sớm. Có lẽ là vì tối qua hắn không muốn cô nên không cảm thấy mệt mỏi mà có tinh thần thức sớm như vậy.
“Tối qua không hành em, có vẻ khiến em rất tươi tỉnh?”
“...” Thân thể Hoắc Duật Hy cứng ngắc, hắn biết cô tỉnh khi nào vậy?
Nhưng suy đi nghĩ lại, tên đàn ông này không chạm vào cô có lẽ không phải vì hắn tự nhiên tốt tính, chỉ bởi vì mặt cô bị đánh thành như vậy làm thị giác của hắn phản cảm cũng nên.
Cuối cùng vẫn là kim chủ có tiền này kén ăn, bên người có bao nhiêu mĩ nữ, hà tất ép mình nuốt vào cái bánh bao vừa bị đánh sưng.
Hoắc Duật Hy nghĩ đến, đưa tay sờ mặt, cũng đã không sao nữa rồi. Nhưng đêm qua ắt hẳn khủng khiếp lắm.
“Em có một thói quen nên bỏ ngay. Chính là tôi hỏi thì chớ nên im lặng.”
Hoắc Duật Hy ão não xoay lưng, suốt ngày chỉ toàn mệnh lệnh, quát tháo. Tư Cảnh Hàn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355260/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.