Ký ức như những mảnh ghép, bắt đầu vụn vặt nứt tách....
Mở đầu năm thứ hai.
"Tiểu Bạch, nhanh lên nhanh lên."
Ở trung tâm thương mại, Hoắc Duật Hy kéo Tử Mặc đi vun vút.
"Cái này, cái này lấy hết cho tôi." Cô lấy mấy cái áo ướm lên người Tử Mặc liền nói với cô nhân viên.
Hôm nay có giảm giá lớn, không mua thật tiếc.
Tên gia hỏa này đúng là cái giá treo đồ di động, mặc cái nào cũng đẹp, thật là...
"Tiểu Bạch, tập trung!" Hoắc Duật Hy kêu lên, đấm lên ngực Tử Mặc khi thấy hắn để tâm hồn ở đâu đâu.
"Này, cô qua đây, áo này lấy mỗi cái một màu. Quần âu này, lấy ba cái, giày bên đó đem qua đây theo số này lấy cho anh ấy vài mẫu."
"Tiểu Duật Hy ơi, mệt quá, thử hết nổi rồi. Chúng ta về đi."
"Không được, mới ba tiếng thôi, mệt cái gì mà mệt."
"Nhưng mà mua nhiều lắm rồi. Tiểu Bạch mặc không hết."
"Để dành Tiểu Duật Hy mặc, cũng có bỏ đi đâu." Hoắc Duật Hy nhắm mắt nói đại. Sau đó suy nghĩ một chút lại gọi nhân viên đến: "Tất cả giày của anh ấy đều lấy màu trắng hết nhé. Lấy một mẫu giày da thôi, còn lại hãy lấy giày thể thao."
"Vâng!" Cô nhân vui vui vẻ gật đầu.
"Tiểu Bạch, qua đây."
Tử Mặc ủ rũ đi tới: "Hay là Tiểu Duật Hy lựa đồ cho mình đi, đừng mua cho Tiểu Bạch nữa."
"Không được, anh dễ lựa đồ hơn." Hoắc Duật Hy nói xong lại lấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355241/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.