"Không uống nữa, tôi chờ Tiểu Bạch rồi?" 
"Tiểu Bạch? Ha ha, sao phải chờ, anh ở đây sẵn sàng bồi em đêm nay." Tên đàn ông nhìn kỹ thì  khuôn mặt cũng đẹp trai nhưng ngông nghênh vô độ, tay của hắn ta đặt trên eo của Hoắc Duật Hy mập mờ nói. 
"Tránh ra!" Hoắc Duật Hy khó chịu đẩy hắn ra, mùi hương trên người hắn ta làm cô khó chịu, không giống mùi cơ thể của Tử Mặc, vừa thơm lại nhẹ nhàng đê mê, quyến rũ nhưng không phô trương, dụ hoặc nhưng không quá rõ ràng, mập mờ lại càng cuốn hút. 
Bên cạnh Hoắc Duật Hy cũng có mấy người đang uống rượu, chủ yếu là nhóm 2 hoặc 3 người, nam nữ nói cười.  
Tên đàn ông bị bẻ mặt, sắc mặt khó coi túm lấy tay Hoắc Duật Hy: "Cô em, biết điều thì theo bổn thiếu gia, nếu không đừng trách tôi không khách khí." 
Hoắc Duật Hy uống say rất dễ nổi tính khí, cô giật mạnh tay ra: "Chị đây không chơi, chị chờ Tiểu Bạch thôi. Tránh ra!" 
"..." 
_________ 
Tề Thiếu Khanh mặc tây trang màu trắng, ngồi ngay ngắn trước một chiếc bàn dài sang trọng, có nến thơm và hoa tươi, bên cạnh có những nghệ sĩ đánh đàn đang đứng chờ.  
Anh nhẹ nhàng vân vê ly rượu trong tay, ánh mắt trầm lắng nhìn vào tấm ảnh trên điện thoại. 
Lâu như vậy không gặp, cô gái nhỏ ngày nào bây giờ đã xinh đẹp thế này rồi. 
Nếu không phải vì năm đó phải vì Hoắc gia định cư Mỹ, anh cũng phải đến Cambridge học thì có lẽ hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-toi-chang-the-yeu/2355234/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.