Nàng cười khổ khi nghĩ về hôn nhân của mình.
Nàng là người chủ động né tránh hắn, nhưng nhìn thấy hắn cô đơn nàng lại nhìn không được tiếp tục vì hắn đau lòng.
Nam nhân này đúng là ngốc, quá ngốc, chỉ biết ngây ngốc đi theo sau nàng, cũng không giải thích nửa câu, hắn bị mèo ăn mất lưỡi hay sao? Nàng không để ý đến hắn không lẽ hắn cứ làm hồn ma sau lưng nàng hay sao?
Còn nữa, hắn có ăn cơm đầy đủ không nữa? bụng nàng càng ngày càng lớn, hắn thì càng ngày càng tiều tuỵ, không lẽ cân nặng của hắn chạy qua người nàng sao?
Đau lòng lại đau lòng, lại không ngăn được lo lắng, nhìn đến hai gò má gầy hóp lại của hắn, nàng tưởng không kiềm chế nổi xúc động mà bắt hắn đi ăn cơm, nhưng nàng lại không thể đối mặt với hắn....
Đột nhiên, một trận buồn nôn nổi lên, nàng che miệng, vội vàng chạy ngay vào phòng tắm.
Nàng ghé vào bồn rửa tay không ngừng nôn khan, nôn mửa, khó chịu khiến nước mắt mơ hồ trào lên, lại mơ hồ nhớ đến bộ dạng cô đơn rời đi của hắn.......
Quý Thư Ny đang ngủ trưa thì bị điện thoại gọi đến đánh thức, mơ mơ màng màng bò dậy nghe máy.
“Uy?”
“Hướng phu nhân, tổng tài nằm viện.” Lâm Vĩ Đình thấy nàng nhận điện liền trực tiếp đề cập tình hình.
Nàng đầu óc bỗng trống rỗng, sau một lát mới nói ra tiếng: “Nằm viện?” giây tiếp theo nàng kinh hoàng bật dậy “Sao lại thế?” nàng cố gắng bình tĩnh hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thu-hon/3259453/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.