Màn đêm mượt như nhung, trời đầy sao....
Một chiếc xe hơi nhập khẩu cao cấp dừng ở bên sườn núi thưa thớt, mui xe đã mở, bên trong xe hai người nằm dài trên hai ghế lái và phụ lái, thảnh thơi ngắm nhìn trời sao.
“Ân?” cánh tay bị ai đó huých huých, Hướng Quân Ngạn nghiêng đầu hỏi.
“Ta muốn áo khoác.”
“Ân.” Hắn nhấc chiếc áo to lớn, nhẹ nhàng đắp lên người Quý Thư Ny.
Nàng bây giờ chỉ hở ra một cái đầu, hắn mỉm cười bóp bóp mũi nàng, đưa tay cầm lấy bàn tay nàng.
“Ngươi còn muốn ở trong này nuôi bao nhiêu muỗi đây?” Hắn đưa tay kia lên làm gối đầu, lười biếng đùa vui hỏi.
“Trong xe ấm mà.”
“Vừa vặn dụ thêm một đám muỗi kéo vào sưởi ấm.”
“Nhiều lời.” Quý Thư Ny dùng sức cấu vào tay hắn một chút: “ Có người nào đi đến nơi hẹn ước mà còn oán giận nhiều như thế a.”
“ Kiến thức của ta vê khoản này không như thế a.” Hắn ngắm nhìn bầu trời đêm mỉm cười.
Hắn nghĩ đến chuyện này chỉ có thể cười nhạt, nếu không phải nàng nguyện ý ở lại, nếu không phải nàng chuyển từ quản gia lên làm “vợ tương lai” thi đảm bảo hắn không bao giờ lãng phí thời gian cho những hành vi mà hắn cho là không có ý nghĩa này.
“Khó trách ngươi phải dùng đến lệnh triệu tập tuyển người để tìm vợ nha.” Nàng cố ý khích hắn.
“Thật ra chuyện này....” Hắn kháng nghị phản bác: “Ta là có đuủkhả năng về kinh tế và năng lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thu-hon/3259444/chuong-18.html