“Rất lợi hại.” Hắn nhướn cao chân mày như muốn cho nàng biết hăn đang tán thưởng dây thanh quản của nàng.
“Ngươi thật sự....”
Nàng cho tới bây giờ chưa từng cùng nam nhân cãi nhau, huống hồ hắn còn là ông chủ của nàng, nàng vốn không nghĩ sẽ cùng hắn tranh cãi ầm ĩ, cái chính là hắn nói chuyện thật sự tổn thương người khác. Nhưng mà..... Nàng đột nhiên nghĩ đến, vì công việc này nàng đã mượn của mẹ năm ngàn đồng, nàng không thể chỉ mới đi làm một ngày mà đã bị đuổi về nhà, ít nhất nàng cũng phải có làm đến hết tháng, đến khi được nhận lương mới được!
Vì tiền, nàng đành phải nén giận, cực lực áp chế bất mãn trong lòng, đem những lời định nói nuốt vào trong nhưng cũng không kìm được thốt lên một câu than thở: “Đáng giận!”
“Đáng giận?” Tuy rằng tiếng rất nhỏ, nhưng hắn đã nghe thấy: “Ngươi là đang nói ta?” (hana: haizz....ca này tai thính quá đi)
“Phải!” Nàng khiêu khích trả lời, nhưng câu tiếp theo lập tức chuyển đề tài: “Ta không biết tiếng nói của ta lại to như thế, có điều nếu điều này “dọa” đến ngươi thì ta sẽ cố gắng hết sức để nói nhỏ lại.”
“Sẽ không thể “dọa” đến ta.” Hắn nghe nàng cố ý cường điệu trong giọng nói: “ Ngươi cũng không cần phải hét lên nữa, nói thực, so với khi nãy ngươi “rống” lên thì bây giờ ta cảm thấy giọng phi thường “nhỏ” của ngươi dễ nghe hơn rất nhiều.”
“Hướng tiên sinh, ta đã có thể vì sao đến giờ này ngươi vẫn “độc thân”nha.”
“Vậy ngươi có thể lý giải ngươi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-thu-hon/133637/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.