Những lời này vừa nói ra, nhất thời làm cho Trầm Mặc Ca không thể nói được gì nữa, chỉ có thể dùng đôi mắt tức giận mà liếc anh.
“Được rồi, hôm nay phóng viên đến rất nhiều, đừng để bọn họ nghĩ chúng ta là người khó hòa đồng. Sau này cô còn phải hòa mình vào trong xã hội này nữa, biết không?”
Diệp Nam Huyền kéo Trầm Mặc Ca đi vào trong.
Trầm Mặc Ca cố giãy giụa, nhưng cũng không thể rút tay ra được, bên cạnh lại không ít phóng viên đang ở đó, gật đầu liên tục đối với bọn họ.
Hiện giờ muốn trả thù cũng không được.
Trầm Mặc Ca tức giận đến mức hàm răng ngứa ngáy không thôi, nhưng vẫn trưng ra khuôn mặt tươi cười đi vào trong với Diệp Nam Huyền.
Phóng viên thấy hai người họ đi vào, một đôi trai tài gái sắc, nhất thời làm cho phóng viên chụp hình liên tục.
Diệp Nam Huyền đột nhiên có cảm giác khi anh và Trầm Mặc Ca tổ chức lễ cưới vào tám năm trước.
Trầm Mặc Ca nhân lúc Diệp Nam Huyền đang hoảng hốt và đèn flash đang chiếu tới mà dùng giày cao gót dẫm lên mu bàn chân của Diệp Nam Huyền.
“A…”
Đau đớn kịch liệt gần như làm cho Diệp Nam Huyền mất bình tĩnh, nhưng anh chỉ khẽ liếc nhìn Trầm Mặc Ca, nhìn bộ dạng dương dương tự đắc của cô, giống như một đứa trẻ cuối cùng cũng đã trả thù được đối phương, anh chợt cảm thấy đau đớn này cũng không khó chịu nữa.
Trầm Mặc Ca cho rằng Diệp Nam Huyền sẽ mất bình tĩnh, nhưng không ngờ người đàn ông này lại tình tứ nhìn mình, ngược lại làm cho cả người cô nổi da gà.
Cô muốn tránh thoát khỏi Diệp Nam Huyền, nhưng bàn tay của Diệp Nam Huyền như một chiếc kìm sắt, kìm chặt lấy cô, hơn nữa còn duỗi cánh tay ra ôm cô vào trong ngực mình.
“Vị này là nhà thiết kế Lisa, hôm nay là lần đầu ra mắt với mọi người, mọi người vẫn nên hỏi ít thôi, một lát nữa chúng tôi còn phải đến nhà máy để kiểm tra xe.”
Diệp Nam Huyền hào phóng giới thiệu như vậy, nhưng từng cử chỉ đều chứa đầy sự chiếm hữu độc đoán.
Các phóng viên bắt đầu nhôn nhao.
“Xin hỏi giám đốc Diệp, anh và cô Lisa là quan hệ bạn bè à? Có người nói đã nhìn thấy Tổng Giám đốc Diệp từng đến chỗ ở của cô Lisa.”
“Tổng giám đốc Diệp, cô Lisa xinh đẹp như vậy, hai người quen biết đã lâu hay chỉ mới quen biết thôi?”
Các câu hỏi được các phóng viên lần lượt đưa ra, Trầm Mặc Ca chỉ nở nụ cười lễ phép, không có ý định trả lời.
Cô ngược lại muốn xem xem Diệp Nam Huyền sẽ trả lời như thế nào.
Diệp Nam Huyền giống như thấy được suy nghĩ đó của cô, cười nói: “Những chuyện riêng này lúc quay về sẽ nói với mọi người sau, tôi chỉ có thể nói nhà thiết kế Lisa đối với tập đoàn Hoàn Trí của chúng tôi rất quan trọng.”
Câu nói này gây ra làn sóng mạnh mẽ.
Phóng viên còn muốn hỏi gì đó, nhưng lúc này, Diệp Nam Huyền đã đưa Trầm Mặc Ca đi vào nhà máy, bọn họ hoàn toàn không nhìn thấy, trà trộn vào giữa đám phóng viên đó có một đôi mắt độc ác đang nhìn chằm chằm Trầm Mặc Ca.
Ngửi được hơi thở trên người của Diệp Nam Huyền làm cho Trầm Mặc Ca không được tự nhiên, cô muốn thoát khỏi cánh tay của Diệp Nam Huyền, nhưng chỉ nghe thấy anh nói: “Tôi đã xem qua bản thiết kế của cô rồi, mẫu thiết kế của nó cũng giống với suy nghĩ của tôi. Vừa hay tôi cũng muốn thiết kế một chiếc, có muốn đi thử không?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]