Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178
Chương sau
CHƯƠNG 97 Một đứa bé như vậy, vì sao lại luôn khiến anh kinh ngạc chứ? Nhớ tới cảnh tượng trong nhà vệ sinh ở sân bay, Diệp Nam Huyền giống như vô ý mà hỏi một câu. “Lúc ở sân bay có phải cháu cố ý không?” “Chú nói cái gì? Cháu nghe không hiểu. A, món đồ chơi kìa nhìn đẹp quá.” Trầm Tử Angiả ngốc, hơn nữa rất nhanh chạy về một phía trong khu bán đồ chơi, dáng vẻ như vậy rõ ràng là chột dạ. Quả nhiên vẫn còn là con nít, không thể nào hoàn toàn bình tĩnh được. Diệp Nam Huyền lắc đầu cười, trên mặt hiện vẻ trìu mến. Anh đi theo Trầm Tử Anđến khu đồ chơi, cứ nghĩ cậu bé sẽ xem đồ chơi của trẻ em bốn năm tuổi, không ngở Trầm Tử Anlại đi đến khu vực bán người máy lego, hơn nữa còn cầm một món đồ chơi lập trình bắt đầu nghiên cứu. “Cháu biết lập trình?” Điều này thật sự khiến Diệp Nam Huyền bất ngờ. Trầm Tử Anthuận miệng nói: “Từ nhỏ đã thích, mẹ cháu mua cho cháu rất nhiều đồ chơi lego.” Trong lúc nói chuyện, tay Trầm Tử Anđã sửa lại lập trình, món đồ chơi ban đầu lập tức có thêm vài chức năng mới. Tròng mắt Diệp Nam Huyền đảo nhanh, vẫn không nhúc nhích. “Thích không? Thích thì cứ mua đi.” “Cháu đã chơi chán từ lâu rồi, có điều Diệp Tranh chắc sẽ thích, cứ mua cái này đi.” Trầm Tử Anđưa món đồ chơi cho người bán hàng, lấy một tấm chi phiếu từ trong túi tiền ra. “Để chú trả cho.” Diệp Nam Huyền cất tấm thẻ của cậu bé lại, đang muốn móc ví tiền của mình ra, lại bị Trầm Tử Anngăn cản. “Mẹ cháu đã từng nói, không thể tùy tiện lấy tiền và đồ của người lạ, huống hồ cái này là cháu mua cho Diệp Tranh , không cần chú trả tiền. Đây là tiền tiêu vặt cháu dành dụm từ nhỏ, cũng đủ mua món đồ chơi.” Lời Trầm Tử Annói lại khiến trong lòng Thẩm Nam Huyền có cảm giác không dễ chịu. “Người lạ?” “Đúng vậy, chú ngoài là ông chủ của mẹ cháu và là ba của Diệp Tranh , thì đối với cháu, chú vẫn là người lạ.” Trầm Tử Annói xong cũng đưa thẻ của mình qua. Diệp Nam Huyền chỉ cảm thấy lồng ngực nghẹn đến mức khó chịu. Mặc dù thằng nhóc thối này nói không sai, nhưng vì sao lại cảm thấy khó chịu như vậy chứ? “Mẹ cháu đã nói với cháu về ba của cháu chưa?” Anh đột nhiên mở miệng. Cả người Trầm Tử Anthoáng khựng lại, thấp giọng nói: “Đã từng nói rồi. Mẹ nói ba đã chết, có điều ba nuôi đối xử với mẹ con cháu rất tốt, nếu có thể, cháu mong ba nuôi có thể trở thành ba của cháu luôn. Mấy năm nay mẹ cũng rất thích ba nuôi.” Nói xong, cậu bé vẫn không quên nở nụ cười ngọt ngào với Diệp Nam Huyền . Trong ngực Diệp Nam Huyền càng nghẹn lại. “Ba nuôi cháu? Đường Trình Siêu ?” “Đúng vậy, chú biết ba nuôi của cháu ư? Có phải chú ấy rất lợi hại không? Công ty lớn như vậy cũng có thẻ điều hành thuận lợi, quan trọng nhất là, cho dù bọn cháu có khó khăn gì, ba nuôi đều sẽ có mặt đầu tiên. Cháu đi học là ba nuôi dạy, cháu biết chữ cũng là ba nuôi chỉ bảo, thậm chí cháu học nói cũng là ba nuôi dạy. Đối với cháu, chú ấy chính là ba ruột cháu. Hơn nữa ba nuôi còn đối xử rất tốt với mẹ cháu. Ba nuôi nói chỉ cần mẹ đồng ý, bất cứ lúc nào chú ấy cũng sẽ cưới mẹ.”
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178
Chương sau