Một ngày đầu tuần trôi qua vô cùng vui vẻ và thuận lợi. Tối đến gia đình ba người lại cùng ăn bữa cơm vui vẻ. Diệp Ân Tuấn vẫn đang còn nhớ đến lời hôm qua An Nhiên nói. Anh liền hỏi Phong Hi
– Phong Hi, hay là mai chúng ta chuyển về nhà đi, con thấy thế nào?
Phong Hi hơi bất ngờ
– Chuyển… chuyển về nhà sao ạ? Con thấy ở đây cũng rất tốt mà.
– Không được, chúng ta phải về nhà ban đầu chứ.
– Chuyện này… hay là ba hỏi mẹ đi, con nghe lời mẹ.
An Nhiên đã cố tránh né bằng cách im lặng rồi vậy mà vẫn không thể thoát khỏi. Cô nhìn Phong Hi với một ánh mắt rất kỳ lạ. Cô bé cũng cười ngượng. Diệp Ân Tuấn nhìn qua An Nhiên rồi nhìn lại con gái cưng
– Nhưng tối qua mẹ con mới nói sẽ nghe theo ý con hết. Giờ con lại nói theo ý mẹ, vậy là sao?
An Nhiên nhẹ nhàng đặt bát cơm xuống, cô lấy giọng
– E hèm! Mẹ nghe theo con đấy.
Lúc anh không chú ý cô còn ra ám hiệu mắt với Phong Hi, ý là không muốn quay về. Phong Hi tiếp nhận ám hiệu rồi lại quay sang ba. Ánh mắt bên này của ba thì lại muốn cô bé đồng ý trở về. Phong Hi bị kẹp ở giữa thật khó xử. Theo ba thì sợ mẹ giận, mà theo mẹ thì sợ ba buồn. Nhưng cũng may Phong Hi đã nhanh chóng nghĩ ra cách
– Hay là để ăn xong rồi còn nói nhé!?
– Được, ăn xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-theo-duoi-lai-vo-ba-that-la-xau-xa/3445003/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.